SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 459

đó với nhau. Trên điện chính, một lão Diêm Vương mà tôi chưa hề gặp lần nào chẳng
chờ tôi mở miệng đã nói:

- Tây Môn Náo! Tất cả những gì đã xảy ra với ngươi ta đều biết cả. Bây giờ, ngươi

còn có gì oán hận nữa không?

Tôi do dự, lắc đầu.
- Trên cái thế giới ấy, người ta ôm ấp thù hận quá nhiều. Giọng Diêm Vương rất

thống thiết: Do vậy chúng ta không thể để cho những linh hồn còn đang mang thù hận
tái sinh thành người được.

- Nhưng tôi không còn thù hận gì nữa, thưa Đại vương!
- Không! Từ đôi mắt nhà ngươi ta đọc thấy lòng thù hận vẫn chưa hoàn toàn được

gột sạch. Ta buộc lòng phải để cho ngươi làm một kiếp động vật nữa, nhưng lần này thì
ngươi sống trong một thân xác rất gần gũi với con người, nói rõ ra là một con khỉ, thời
gian rất ngắn, chỉ có hai năm. Hy vọng rằng trong hai năm ấy, ngươi đem tất cả sự oán
hận còn lại trong lòng hóa giải hết để có thể trở lại thành người.

... Theo sở nguyện của bố, tôi mang tất cả lúa mạch, đậu xanh và ngô đổ xuống

huyệt của ông. Chúng bao phủ lên người, lên mặt ông. Tôi cũng đổ xuống mộ con chó
một ít, mặc dù bố không dặn điều này. Tôi đắn đo mãi và quyết định không làm theo lời
bố, dựng trước mộ một tấm bia, trên bia thuê người thợ đá nổi tiếng nhất Cao Mật là
Hàn Sơn khắc mấy chữ do chính tay Mạc Ngôn viết:

“Tất cả những gì được sinh ra từ đất đều quay về với đất”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.