SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 53

- Nhưng mình chạy đi đâu bây giờ? Trước sau gì cũng bị họ trói lại thôi! Hoa Hoa

cúi gập người xuống, nói: Vả lại họ có súng, chúng ta chạy nhanh đến đâu cũng không
hơn đạn đâu!

Tôi thất vọng vô cùng, kêu lên:
- Hoa Hoa! Em quên là chúng ta vừa mới thề nguyền với nhau rồi sao? Em bằng

lòng vĩnh viễn ở bên tôi, bằng lòng làm lừa hoang tự do tự tại, không trói không buộc
giữa trời đất cùng với tôi rồi mà!

Hoa Hoa cúi đầu, nước mắt chảy thành dòng bên má, nói:
- Náo Náo! Anh là giống đực. Làm chuyện ấy xong, anh dễ dàng quên, dễ dàng vứt

bỏ. Nhưng em là giống cái, sẽ mang con của anh trong bụng. Những kẻ ở nhà Tây Môn
các anh, bất kể là người hay lừa đều rất khỏe, đều sinh đôi. Em cũng sẽ mang hai cái
bào thai của anh, bụng sẽ to lên nhanh chóng. Em muốn sinh con, muốn nuôi con. Em
muốn ăn đậu rang, ăn lúa mạch, ăn bột cao lương được sàng sảy qua ba lần để không có
đá sạn, lông gà, lông chó nữa. Bây giờ đã là tháng mười, trời đã lạnh lắm rồi, tuyết sẽ
bay đầy trời, nước sông sẽ đóng băng, cỏ sẽ bị tuyết vùi sạch... Mang con anh trong
bụng, em sẽ ăn cái gì, uống cái gì? Lúc em sinh nở, anh để em ngủ ở đâu? Nếu em theo
anh lang thang ở những đụn cát này, con của chúng ta làm sao chịu nổi gió tuyết lạnh
lùng? Con của chúng ta sẽ chết trong tuyết dày, thân thể cứng đơ như đá, như gỗ. Làm
bố chúng, anh không đau lòng sao? Lừa đực dễ dàng vứt bỏ con mình, nhưng Náo Náo
ơi! Em là mẹ, em không làm được. Những con lừa cái khác làm được nhưng Hoa Hoa
này không làm được. Vì một điều gì đó, con người có thể vứt bỏ con ruột của mình,
nhưng em là lừa, em không làm được... Náo Náo! Anh có thể hiểu nỗi lòng của người
mẹ mang thai như em không?

Trong lúc Hoa Hoa đang triền miên với những lời nói của mình thì tôi, Tây Môn

Náo Náo Lừa đứng chết trân, run rẩy hỏi:

- Hoa Hoa! Em biết chắc là em mang thai chứ?
- Đồ đần độn! Cô ta trừng mắt nhìn tôi, giận dữ nói: Náo Náo ơi là Náo Náo, một

đêm sáu lần, lần nào cũng như ăn tươi nuốt sống người ta, đừng nói là một con lừa cái
đang thời động tình như em, ngay cả lừa gỗ, lừa đá, cây khô cũng sẽ có thai nữa là!

A! A! A!... Tôi cúi đầu kêu lên nghẹn ngào khi nhìn thấy Hoa Hoa ngoan ngoãn

theo chủ trở về. Nước mắt nóng hổi như chực trào ra, nhưng hình như là do quá phẫn
nộ nên đôi mắt tôi cứ ráo hoảnh. Tôi cần phải trốn chạy! Tôi không cam tâm làm một
con lừa tiếp tục nuốt hận trong chuồng nhà Tây Môn!... Tôi nhắm hướng dòng sông
đang lấp lóa trước bình minh chạy thẳng. Mục tiêu của tôi là những đụn cát cao cao và
những lùm cây liễu um tùm lá đỏ mềm mềm, bên dưới chúng cơ man nào là chồn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.