SỐNG HAY CHẾT - Trang 146

24

Urban Covic là một ông chủ hào phóng, rất tôn trọng Audie và trả lương hậu
hĩ. Bất cứ khi nào Urban đến miền Nam California, ông ta đều được kính nể.
Chỗ ngồi tốt nhất được đặt trước ở các nhà hàng, cửa Tòa thị chính luôn
rộng mở và không có nhiều rắc rối. Tuy nhiên, bất chấp danh tiếng và sự
giàu có, Urban luôn có cảm giác mọi người ghê tởm mình. Ông ta không
đẹp trai. Chúa cho ông ta một cơ thể béo lùn với dáng đi lạch bạch của con
chim cánh cụt cùng đôi mắt ốc nhồi. “Đáng lẽ tôi nên được sinh ra với vẻ
đẹp trai và sự ngu dốt, nhưng tôi lại xấu xí và khôn ngoan,” một lần ông ta
nói với Audie như vậy. “Tôi thích thế hơn.”

Những kẻ bắt nạt Urban thời trẻ đều bị buộc im lặng hoặc trừng phạt

thích đáng. Cuối cùng, ông ta đã tập hợp được vài phụ tá đắc lực để làm
những công việc nặng nhọc, hầu hết đều là anh em họ hoặc cháu họ, những
kẻ thiếu đầu óc, nhưng thừa hiểu phải dùng cơ bắp thế nào.

Urban có một dàn xe, đều là nhãn hiệu xe của Mỹ, vì ông ta cho rằng

đó là trách nhiệm đối với đất nước khi tạo thêm công ăn việc làm cho người
dân. Audie đón ông ta mỗi sáng, Urban nói cho anh biết cái xe nào cần rửa
và lấy ra khỏi nhà xe. Urban luôn ngồi ở ghế sau. Những lúc không nghe
điện thoại, ông ta thích đọc truyện cổ Hy Lạp, hay trích dẫn các tiêu đề báo -
không phải Thời báo Los Angeles hay Diễn đàn San Diego - mà là các báo
lá cải với tựa đề như bắt cóc người nước ngoài, vụ sẩy thai của người nổi
tiếng hay có người nhận nuôi lũ khỉ con.

“Đất nước này thật hỗn loạn,” ông ta bình luận, “và nó sẽ còn kéo dài

nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.