SỐNG HAY CHẾT - Trang 235

“Sao tôi phải đào mộ cho mình chứ?”
“Vì mày sẽ không muốn sư tử núi, chó sói và lũ kền kền xâu xé thi thể

của mày đâu.”

“Lúc ấy tôi chết rồi - cũng chả vấn đề gì.”
“Chính xác, nhưng nếu đào thì mày sẽ tận dụng được chút thời gian.

Mày có thể cầu nguyện. Từ biệt mẹ mày cùng bạn bè. Mày sẽ không cảm
thấy quá tệ vì sắp chết.”

“Đấy là quan điểm của riêng anh thôi.”
“Tao là một người tốt bụng đấy.”
Bước tới cạnh cái xẻng, Audie nắm lấy cán của nó bằng cả hai tay và

ấn mũi xẻng vào lớp cát mềm. Anh có thể cảm thấy tim mình đập thình thịch
vào xương sườn cùng mùi chua loét bốc lên từ nách. Trong lúc đào xới, đầu
óc anh vẫn tiếp tục hoạt động, đánh giá những được và mất nếu anh sử dụng
hết sức lực. Sợi xích dài khoảng gần năm mét. Để thử các khả năng, anh kéo
căng sợi xích hết cỡ và cảm thấy khối bê tông di chuyển nhẹ. Gã cao gầy
đang ngồi trên một tảng đá, ngả lưng ra sau, hai chân duỗi thẳng, bắt chéo
nhau, khẩu súng gác lên khuỷu tay trái.

Audie dừng lại, lau mồ hôi trên trán.
“Anh đã giết họ phải không?”
“Ai?”
“Người phụ nữ cùng con gái cô ấy.”
“Tao chả hiểu mày đang nói gì.”
“Ở khách sạn.”
“Ngậm mồm lại, tiếp tục đào đi.”
Mặt trăng ló ra từ sau đám mây, thân cây đổ bóng xuống mặt đất và tạo

ra quầng sáng dìu dịu trên các ngọn cây. Cái lỗ đang dần sâu hơn, nhưng hai
bên thành vẫn tiếp tục đổ sập xuống vì lớp đất sỏi thô và khô cong. Gã châm
một điếu thuốc, dường như thở ra nhiều khói hơn là hít vào.

“Tôi chỉ đang hỏi xem có phải anh thích bắn phụ nữ và trẻ em hơn

không,” Audie tiếp tục, cố thử vận may.

“Tao chưa bao giờ bắn bất kỳ phụ nữ hay đứa trẻ nào.”
“Anh làm việc cho ai?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.