SỐNG HAY CHẾT - Trang 249

vạt váy ngủ của cô, quan sát ngực cô phập phồng theo hơi thở, gần như
không một tiếng động.

Rồi anh ngủ thiếp đi.
Cô gần như đánh thức anh ngay sau đó. “Anh phải đi mau.”
“Tại sao?”
“Ông ấy đang đến.”
“Làm sao em biết.”
“Em chỉ biết thôi.”
Cô nhìn ra cửa. “Anh để cửa mở à?”
“Không.”
Lúc này nó đang mở toang, tối tăm.
“Ông ấy đã thấy chúng ta.”
“Em không thể chắc chắn như thế.”
Cô đẩy Audie xuống giường, giục anh mặc quần áo. Anh len lén rời

khỏi ngôi nhà, đi chân trần, cầm theo tất và giày. Anh nghe tiếng radio vang
ra từ một căn phòng. Mùi cà phê. Anh lẻn ra khỏi bếp, xuống bậc thang và
rón rén nhảy loi choi trên lớp sỏi rải trên lối đi.

Audie lái xe về phòng mình. Đó là ngày đầu năm mới, các con phố gần

như vắng tanh. Lác đác mấy chiếc xe đậu bên ngoài quán bar. Vài cô gái
chắc được trả thêm tiền ngoài giờ, Audie thầm nghĩ.

Vừa bước qua cánh cửa phòng, anh đã bị đẩy ngã từ phía sau. Ba gã đè

anh xuống. Băng dính quấn quanh đầu, ngang miệng và mắt anh, tiếng kéo
băng dính rít lên như bị xé ra từ ống chỉ. Anh bị trùm kín đầu và lôi xuống
cầu thang, nhét vào ghế sau ô tô. Anh nhận ra giọng nói của bọn chúng.
Urban lái xe, còn hai đứa cháu họ của ông ta đang kèm chặt hai bên Audie.
Anh chỉ biết tên gọi tắt của chúng là J.C và R.D và nhận ra kiểu quần bò bó
sát cùng áo sơ mi dập nút đồng giống nhau của chúng. Chúng cũng để râu
ria lởm chởm theo kiểu mà các tạp chí đã từng gọi là mốt, nhưng Audie ngờ
rằng để lôi cuốn người đồng tính hơn là hấp dẫn phụ nữ.

Miệng Audie khô đắng và cảm thấy da mặt đang co rúm. Urban đã biết.

Làm sao ông ta biết được? Ông ta nhìn thấy họ ngủ với nhau. Thôi thúc
mạnh mẽ nhất là chối phăng tất cả. Rồi anh nghĩ tới khả năng sẽ quỳ gối và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.