SỐNG HAY CHẾT - Trang 49

7

Moss đã trải qua một đêm trong Nhà Mồ, cố vuốt ve cái tôi của bản thân hơn
là các vết bầm tím. Anh không đổ lỗi cho đám lính gác vì trận đòn này.
Trong lúc mất bình tĩnh anh đã cho họ lý do để làm thế. “Anh đã cho phép
họ,” bác sĩ tâm thần của anh có thể sẽ nói vậy. Moss luôn gặp vấn đề trong
việc kiểm soát cảm xúc của mình. Mỗi khi bị áp lực hay căng thẳng, anh
luôn cảm thấy như có một con chim nhỏ đang mắc kẹt trong đầu, kêu gào,
cố gắng thoát ra. Anh muốn nghiền nát con chim này. Anh muốn dập tắt âm
thanh đó.

Khi hoàn toàn mất đi sự bình tĩnh, anh lại có cảm giác gần như là phấn

khích. Tất cả những yêu ghét, sợ hãi, giận dữ và tự hào, chiến thắng, thất bại
trộn lẫn vào nhau, khiến cuộc sống của anh dường như mang một ý nghĩa
khác. Anh được giải thoát khỏi thế giới tối tăm và ngu muội. Anh thấy mình
được sống. Đẹp đẽ. Thánh thiện. Nhưng lúc này anh đã hiểu sức phá hoại
của sự mất bình tĩnh này. Anh đã nỗ lực để kiểm soát cơn giận của mình,
thoát khỏi quá khứ và trở thành một người hoàn toàn khác.

Cọ cọ ngón tay đeo nhẫn cưới, anh nghĩ về Crystal và những điều cô sẽ

nói trong lần thăm viếng tiếp theo. Họ đã kết hôn được hai mươi năm (anh
ngồi tù mười lăm năm trong số đó) nhưng có những cuộc hôn nhân là định
mệnh… hoặc không. Lúc anh gặp cô ở San Antonio Rodeo, Crystal mới
mười bảy tuổi. Cô đang qua lại với một anh chàng có chiếc răng thỏ và
khuôn mặt hệt cái bánh pizza, nhưng dường như cô vẫn đang tìm kiếm ai đó
thú vị hơn, tuy có thể không quá thú vị như Moss cố tỏ ra. Mẹ cô luôn cảnh
báo cô về những chàng trai như Moss, song lại chỉ khiến cô thêm tò mò. Sau
đó Moss phát hiện ra cô vẫn còn là một trinh nữ. Một hai lần cô cũng muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.