“Anh có quyền giữ im lặng và từ chối trả lời bất kỳ câu hỏi nào. Anh
hiểu chứ?”
Audie không thể gật đầu bởi vì cổ anh đã bị giữ chặt.
“Bất kỳ điều gì anh nói lúc này đều có thể trở thành bằng chứng chống
lại anh trước tòa, anh hiểu chứ?”
Audie cố mở miệng.
“Nếu anh không đủ khả năng thuê luật sư, anh sẽ được chỉ định một
người bào chữa miễn phí cho mình.”
Họ còng tay anh, rồi lật người lại để kiểm tra túi quần túi áo, lấy tiền
trong túi anh trước khi nhét anh vào một xe cảnh sát. Viên cảnh sát trưởng
của quận theo vào, ngồi cạnh anh.
“Anh trai anh đâu?”
“Carl hả?”
“Còn anh trai nào khác à?”
“Không.”
“Anh ta đâu?”
“Tôi không biết.”
Họ đưa Audie về trụ sở cánh sát Jack Evans ở phố South Lamar và
giam anh hai tiếng đồng hồ trong phòng thẩm vấn. Anh đòi uống nước, đi vệ
sinh và gọi một cuộc điện thoại, nhưng họ làm ngơ. Cuối cùng một viên
thám tử xuất hiện, tự giới thiệu mình là Tom Visconte. Anh ta có mái tóc
xoăn đặc trưng của cảnh sát thập niên 1970 trong các chương trình trên tivi
với chiếc kính râm gài trên đầu. Từng phút lặng lẽ trôi qua, Audie nghĩ có lẽ
viên thám tử đã ngủ gật, nhưng đột nhiên anh ta mở bừng mắt và thì thầm,
“Chúng tôi muốn lấy mẫu ADN của cậu.”
“Tại sao?”
“Cậu từ chối à?”
“Không.”
Viên cảnh sát thứ hai bước vào, cho một đầu tăm bông vào miệng
Audie rồi nhét nó vào ống nghiệm, đậy nắp lại.
“Tại sao tôi lại bị giam giữ ở đây?”
“Tội đồng lõa giết người.”