SONG HOA ĐIẾM ĐỒNG NHÂN - SƯƠNG HOA DẠ NGÂM - Trang 346

nguyện ý lấy vương vị ra để đổi lấy tinh yêu của hắn (TT^TT), thậm chí
cuối cùng ngay cả sinh mệnh cũng không cần, tình này yêu này, quả thực
làm cho người ta rung động. Yam đặt trán mình lên trán y, ôn nhu nói: “Kì,
ta cái gì cũng không muốn. Chỉ cần cùng ngươi cùng một chỗ thì tốt rồi.
Ân, còn có tiểu bảo của chúng ta” Vương gắt gao ôm lại hắn, tâm thần nhộn
nhạo, nhịn không được nghiêng người qua, thật sâu hôn lên môi hắn. Hai
người gắn bó cùng liền, bất tri bất giác liền bắt đầu triền miên, lẫn nhau
thần thiệt (môi lưỡi ^^”) hi hí (chơi đùa =”=), càng không thể khống chế
chính mình. “Ô ô…Oa oa oa……..” Vương Duyên cảm thấy chính mình bị
bỏ rơi. Bé tuy rằng cái gì cũng còn không có hiểu, lại bị hai phụ thân ném ở
trên giường, tiểu não túi (cái đầu nhỏ) chuyển tới chuyển lui cũng nhìn
không thấy đã xảy ra cái gì, nhưng là tinh thần lực của bé thực mẫn tuệ sâu
sắc, cảm nhận được chính mình bị hai phụ thân quên mất, vì thế ủy khuất
khóc lên. Hai đại nhân đang ý loạn tình mê đồng thời phục hồi tinh thần lại,
quay đầu nhìn, chỉ thấy hài tử nằm trên giường đang đá tiểu nhục tử (cái
đệm nhỏ), khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại, há mồm khóc lớn, một bộ dáng vô
hạn đáng thương. Ai nha, thế nhưng quên mất hài tử. (=))) Hai người đều
thập phần áy náy. Vương lập tức đẩy Hồng Lân ra, đem hài tử bế lên, nhẫn
nại hống. Yam lại cảm nhận được tinh thần lực của hài tử bao hàm ủy khuất
cùng oán giận, còn có…ẩn ẩn ghen tị, không khỏi thầm nghĩ: tiểu gia hỏa
này, tuổi không lớn, tính độc chiếm đối với phụ mẫu (khụ) lại mạnh như
vậy, điểm này trái lại thực giống Vương a.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.