SỐNG LẠI LÀM BIÊN ĐẠO CHỦ CHỐT - Trang 151

xảy ra nguy hiểm. (ở đoạn này mình nghĩ cũng có một mục đích khác chính
là anh nghĩ nếu anh đi sau chị thì có thể bảo vệ được an toàn của chị)

Sở Du nhận lấy ý tốt của hắn, đi lên phía trước, cô nhìn về phía thạch

hạng[6] chật hẹp, leo lên. Đi được một nửa của Nhất Tuyến Thiên, mọi
người đều có chút mệt mỏi, nhất là khi áp lực tinh thần tương đối lớn.

[6]thạch hạng: ngõ hẻm, đường rãnh bằng đá, ở đây là đang chỉ con

đường nhất tuyến thiên, vì là khe hở giữa hai khối đá cao to nên khá hẹp và
khó đi.

Sau khi đi sâu vào thạch hạng, các bạn học đều là vừa không thấy ánh

sáng phía trước, cũng không thấy được mặt đất phía sau, chỉ có thể ngẩng
đầu lên nhìn một đường thằng trên trời, sau đó lại tiếp tục không biết mệt,
chết lặng mà leo lên.

Sở Du có chút mệt mỏi, hơi thở bắt đầu hổn hển, leo núi kiểu này vô

cùng mệt mỏi, bắp chân bây giờ của cô cũng nóng lên, bủn rủn. Chiều rộng
của bậc thang lại không đồng nhất, leo len cực kỳ mất sức. Sở Du một bước
không vững, lại không đạp lên bậc thang, trượt chân!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.