SỐNG LẠI LÀM BIÊN ĐẠO CHỦ CHỐT - Trang 82

vậy, dạo này cô ấy luôn ngây ngô trong phòng làm việc.

Bồ Tử Hạo trợn to hai mắt, hơi tức giận "Tôi không có mách lẻo, tôi

mà loại người đó sao!" Lông mày dựng lên, tựa hồ vì lời nói của Sở Du mà
hết sức không vui.

Sở Du thấy hắn hình như hơi tức giận, vừa định trấn an mấy câu liền

nghe Bồ Tử Hạo oai phong lẫm liệt cường điệu nói "Tôi đây chính là báo
cáo tình hình học tập của bạn học, giúp thầy cô dùng biện pháp hướng dẫn
tốt hơn với hắn." (hay cho mấy chữ "giúp thầy giúp bạn" (¬_¬))

Sở Du "..."...cạn lời...

Bồ Tử Hạo nhìn dáng vẻ im lặng của Sở Du, hơi hơi tự đắc, cười lên,

ánh mắt sáng ngời. Trời đất giao mùa, thời tiết dần dần ấm lên, hắn mặc áo
sơ mi trắng ngắn tay, càng lộ ra da thịt trắng noãn, lúc hất cằm lên còn có
thể thấy được đường cong tuyệt mỹ của gương mặt. Bộ dáng của thiếu niên
đặc biệt tùy ý cũng khoe khoang, cười lên khiến cho người khác cảm giác
rạng rỡ như ánh dương.

Sở Du rất lâu đã không thấy nụ cười tinh khiết và trẻ con như vậy,

sững sốt hai giây, mới chậm rãi nói, "Hôm nay cậu khá đẹp trai đấy."

Bồ Tử Hạo trong nháy mắt cứng ngắc, nội tâm điên cuồng, đồng thời

cũng cố gắng khống chế biểu tình của mình, giả bộ thật tự nhiên, nhàn nhạt
nói, "Thật à?"

Sở Du gật đầu một cái, cô chính là thật lòng cảm thấy như vậy, lại cúi

xuống làm tiếp chuyện của mình.

Bồ Tử Hạo ngoài mặt vờ như không đếm xỉa tới, thế nhưng trong nội

tâm cứ thế mà mừng như điên, một lát sau lại có chút buồn bã mất mát.
Đứa nhỏ trong lòng bắt đầu lo được lo mất, không lẽ chỉ có hôm nay đẹp?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.