SÔNG NGẦM - Trang 155

"Cục trưởng gọi anh xuống." Ánh mắt Tiêu Vọng đầy giễu cợt, "Cảnh

Húc đang làm ầm ĩ ở phòng tư vấn kia."

Vừa vào phòng tư vấn, Phương Mộc sững người.
Cảnh Húc mình trần không mặc áo, trên ngực và cánh tay anh ta đầy

vết thương. Trên bàn trước mặt anh ta là một chiếc phong bì đã mở, bên
trong là một xấp tiền dày.

Cảnh tượng trước mắt rõ ràng là nằm ngoài dự tính của Trịnh Lâm,

phải mất ba mươi giây, anh ta mới định thần lại được.

"Cậu làm cái gì thế hả?" Giọng Trịnh Lâm tuy nhỏ nhưng lạnh băng,

"Định diễn tiết mục thoát y phải không?"

"Anh ta tố cáo cậu dùng bạo lực để lấy bằng chứng." Trưởng Công an

đứng im lặng nãy giờ bèn lên tiếng, "Ngoài ra còn…"

"Còn vi phạm pháp luật vì mục đích tư lợi."
Phương Mộc ngoái đầu nhìn về phía tiếng nói, một người đàn ông cao

lớn mặc complê đi giày da bước vào, đi sau lưng hắn là một anh chàng thấp
bé cắp chiếc cặp tài liệu, đeo kính đen.

"Kim Vĩnh Dụ, giám đốc khách sạn Thành Loan". Tiêu Vọng ghé vào

tai Phương Mộc nói khẽ.

"Anh là ai?" Trưởng Công an nhìn hắn từ đầu xuống chân, lạnh lùng

hỏi.

Kim Vĩnh Dụ tự giới thiệu rồi chỉ vào anh chàng thấp bé bên cạnh:

"Đây là luật sư của tôi."

"Anh có việc gì?" Trưởng Công an đưa mắt nhìn tấm danh thiếp Kim

Vĩnh Dụ đưa, tiện tay đặt lên bàn.

"Cảnh Húc là nhân viên khách sạn của tôi, tôi đại diện cho cậu ấy tố

cáo cảnh sát của các anh có hành vi dùng bạo lực để lấy vật chứng, dùng
tiền mua nhân chứng, làm giả bằng chứng và vi phạm pháp luật vì mục
đích tư lợi, đồng thời yêu cầu truy cứu trách nghiệm hình sự những người
liên quan…"

"Việc này liên quan gì đến anh?" Trịnh Lâm ngắt lời hắn, "Anh là gì

mà thay mặt cậu ta?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.