SÔNG NGẦM - Trang 207

Bà quả phụ họ Thôi tiễn ông ta ra cửa, Phương Mộc cũng trở lại ngồi

vào bàn ăn, chăm chú nhìn mẩu đầu lọc thuốc lá "Hồng Mai

[22]

" đăm chiêu

suy nghĩ. Đột nhiên, anh thoáng thấy cánh cửa phòng trong khẽ động đậy.

Phương Mộc quay đầu nhìn theo phản xạ tự nhiên, chỉ thoáng thấy

bím tóc dài, tiếp đó, nghe thấy rầm một tiếng, cánh cửa phòng sập lại.

Phải đến mười phút sau, bà quả phụ họ Thôi mới quay vào, vẻ mặt

ngơ ngác. Phương Mộc hỏi: "Cô Thôi, trong nhà cô còn có người nào nữa
à?"

"Gì cơ?" Bà Thôi dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, "À, con gái

tôi. Cậu ăn xong chưa?"

"Cháu ăn xong rồi!" Phương Mộc vội nói: "Cảm ơn cô, cô tiếp đón

chu đáo quá."

Bà quả phụ họ Thôi dường như không có tâm trạng để nói những lời

khách sáo, bà nhanh chóng dọn dẹp bàn ăn.

"Cậu đi nghỉ sớm đi, sáng sớm mai còn lên đường."
Đêm khuya, tất cả mọi vật trong thôn Lục Gia đều bình lặng, thỉnh

thoảng có tiếng chó sủa từ xa vọng tới, khiến màn đêm càng trở nên tĩnh
mịch.

Phương Mộc nằm trằn trọc trên giường, mặc dù đã mệt rã rời vì cả

ngày đi lại vất vả, nhưng những khúc mắc trong lòng mỗi lúc một lớn hơn.

Nhìn bề ngoài, đây chỉ là một ngôi làng rất đỗi bình thường, hơn nữa

lại ở một nơi hẻo lánh, đáng lí ra, đời sống vật chất ở đây không thể quá
cao. Nhưng cho đến giờ, tất cả những người của thôn Gia Lục mà Phương
Mộc đã tiếp xúc, từ Lục Hải Thao đến bà quả phụ họ Thôi, điều kiện ăn
mặc, chỗ ở và đồ dùng đều rất tốt. Ngược lại, người đứng đầu thôn - trưởng
thôn Lục Thiên Trường xem ra lại nghèo nhất.

Ngôi làng này dựa vào đâu để có được mức sống cao như vậy?
Lục Thiên Trường nghèo thật, hay là giả vờ để che giấu?
Nếu là giả vờ, thì ông ta muốn che giấu điều gì?
Những điều kì quặc trong ngôi làng nhỏ bé này càng lúc càng nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.