SÔNG NGẦM - Trang 277

"Mình bảo này…"
"Thôi cứ đi đi." Đỗ Ninh làm ra vẻ bực tức, khoát tay, "Nhớ là còn nợ

mình một bữa cơm đấy nhé."

Phương Mộc không nói thêm gì nữa, anh vỗ mạnh vào vai Đỗ Ninh,

rồi đứng dậy đi luôn.

Ra đến ngoài đường, Phương Mộc vẫy tay gọi một chiếc taxi. Phương

Mộc ngồi ở ghế sau, trầm ngâm do dự một hồi, cuối cùng gọi cho Tiêu
Vọng.

Khi đến tầng 1 của tòa nhà nơi Cảnh Húc ở, Tiêu Vọng đã chờ ở đó.

Phương Mộc chạy tới, hỏi khẽ: "Chưa nói cho người khác biết chứ?"

"Chưa, cậu đã dặn rồi mà, tôi quên sao được." Mặt Tiêu Vọng đầy vẻ

nghi hoặc, "Đến đây làm gì?"

Phương Mộc không trả lời, anh ra hiệu cho Tiêu Vọng đi theo mình

lên lầu.

Hôm nay tiến hành vụ trao đổi, Phương Mộc vốn định để Biên Bình

đến chứng kiến. Nhưng Cảnh Húc không nghe điện thoại, khiến Phương
Mộc có một chút cảm giác bất an. Thế nên, anh đột ngột gọi Tiêu Vọng
thay cho Biên Bình, nếu xảy ra tình huống khẩn cấp, hiển nhiên là Tiêu
Vọng có ích hơn Biên Bình.

Hai người rón rén leo lên tầng 3. Phương Mộc quan sát động tĩnh bốn

xung quanh, rồi đưa tay gõ cửa.

Không hề có người trả lời.
Mồ hôi lạnh bỗng túa ra trên trán Phương Mộc. Anh lấy điện thoại di

động, tay gần như run lên, bấm lại số của Cảnh Húc.

Tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì!
Bỗng nhiên, nghe như có một hồi chuông điện thoại di động vang lên

ở phía sau cánh cửa. Phương Mộc lập tức đờ người ra như bị sét đánh. Tiêu
Vọng ghé sát tai vào cửa nghe ngóng, nhìn Phương Mộc rồi thử đẩy cửa
phòng.

Cánh cửa cọt kẹt mở ra.
Tiêu Vọng không nói không rằng rút luôn súng ra, mở chốt an toàn,

nhanh chóng xông vào trong phòng. Phương Mộc vội dập điện thoại, bám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.