SÔNG NGẦM - Trang 330

Nhưng Kim Vĩnh Dụ không biết rằng lương thiện không phải là sự

hèn nhát mà là sức mạnh!

"Cảnh sát! Bỏ súng xuống!"
Một tiếng gầm thịnh nộ vang lên như sấm. Kim Vĩnh Dụ run bắn

người, quay đầu về phía tiếng quát theo phản xạ bản năng, hắn trông thấy
hai người đàn ông đang từ cửa xông vào. Người dẫn đầu chính là tay cảnh
sát đã bị hắn chơi cho một vố thảm hại.

Kim Vĩnh Dụ kinh ngạc, quay súng về phía tay cảnh sát đó, nhưng hắn

không chú ý thấy, Phương Mộc đã lao tới.

Ngay lập tức cả ba người lăn đè vào nhau. Phương Mộc thoáng thấy

Trịnh Lâm đang giằng co với một tên, bàn tay cầm súng của đối phương đã
bị Trịnh Lâm túm chặt.

Phương Mộc quay người, hét to: "Trịnh Lâm!", rồi nhanh như cắt đá

bay khẩu súng trên mặt đất qua. Trịnh Lâm đẩy tên đó ra, nghiêng người
lăn sang một bên, nhặt lấy khẩu súng, bắn liên tiếp hai phát vào một gã
đang định xông tới ở sau lưng, hắn gục luôn tại chỗ.

Ở phía khác, Triển đang một mình chống chọi với hai tên, một tên

thoát được khỏi vòng khống chế của Triển, hắn giơ tay bắn một phát. Triển
lảo đảo, ngã phịch xuống đất. Đối phương đang giơ tay định bắn tiếp, bỗng
nghe thấy có tiếng cửa kính vỡ loảng xoảng phía sau lưng. Hắn bất giác
quay đầu lại nhìn, đúng lúc đó một người đàn ông từ trên trời rơi xuống, lao
đúng vào người hắn.

Là Hải.
Phía bên này, Kim Vĩnh Dụ vẫn đang vật lộn với Phương Mộc.

Phương Mộc mệt bơ phờ sau một đêm chạy trốn, chẳng mấy chốc đã thấy
đuối sức. Con dao trên tay vừa lỏng ra một chút, đã bị Kim Vĩnh Dụ đá
bay. Kim Vĩnh Dụ không hề muốn tiếp tục giằng co với Phương Mộc, hắn
quay người chạy ra phía cửa. Đúng lúc đó, một loạt tiếng súng vang lên, tên
bị Phương Mộc bắn vào đùi bị thương nằm ở cửa đang bắn liên tục về phía
họ.

Phương Mộc khom người cùng Trịnh Lâm chạy ra cạnh Triển, kéo anh

ra đằng sau một đống khuôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.