SÔNG NGẦM - Trang 333

Mặc dù Phương Mộc nói đứt quãng, nhưng Trịnh Lâm vẫn hiểu ra,

anh cũng sững sờ ngây ra như bị điện giật. Mấy giây sau, Trịnh Lâm lấy lại
bình tĩnh trước, nhưng nỗi hoảng sợ khó xua tan vẫn ánh lên trong mắt.

"Lũ súc vật này!" Trịnh Lâm cầm súng lên định xông ra, nhưng vừa

nhỏm dậy, một loạt đạn liền chiu chíu bắn tới. Anh đành phải cúi thấp
người xuống.

Làm thế nào bây giờ?
Phương Mộc lo lắng suy nghĩ, phải nhanh chóng cứu mấy đứa bé ra

khỏi cái khuôn, nếu không, một lát nữa chúng sẽ bị đúc trong thép nóng
chảy ở 1500 độ C.

Cái thùng lò tiếp tục bị kéo lên cao, tiếp đó dừng lại ở bên dưới lò

nung. Lò nung bắt đầu mở ra, thép nóng chảy đỏ rực sôi sùng sục từ từ đổ
vào thùng lò.

Trịnh Lâm ngồi dựa dưới nền xưởng, nhìn thép nóng chảy đang đổ

xuống như thác, ngực anh phập phồng liên tục vì thở gấp. Bỗng anh gầm
lên một tiếng: "Hải, nổ súng!"

Tiếp đó, Trịnh Lâm đứng thẳng dậy, bắn liên tiếp về phía cửa. Gần

như cùng lúc đó, Hải nhảy ra khỏi chỗ nấp, giơ súng lên bắn.

Sau loạt đạn tới tấp như mưa bão của cả hai bên, tiếng súng cuối cùng

cũng lắng xuống. Hai tên đuổi bắt ngoài cửa đã trúng mấy phát đạn, nằm
gục dưới đất. Đạn sượt qua má Trịnh Lâm chảy một vệt máu dài, tay phải
của Hải bị trúng đạn. Họ ném khẩu súng đã hết đạn xuống đất, chạy vội về
phía chiếc bệ đúc bằng xi măng.

Tiếng súng vừa lắng, Phương Mộc đã chạy ngay đến bên cạnh chiếc

khuôn, anh nhảy lên mặt bệ xi măng, thò đầu nhòm vào trong cái khuôn,
lập tức thấy rùng mình ớn lạnh.

Cái khuôn hình trụ dài, đáy hình bán nguyệt, đường kính bên trong

khoảng ba mét, nhưng phải sâu hơn bốn mét. Mấy cô bé nép sát vào nhau,
tám cánh tay cùng giơ về phía Phương Mộc, nhưng không sao bò ra được.

Phương Mộc nhìn lên đỉnh đầu, cái thùng lò đã đổ đầy thép nóng chảy,

đang từ từ trôi gần lại theo ray trượt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.