SỐNG NHƯ TIỂU CƯỜNG - Trang 282

Chúng tôi bốn mắt nhìn nhau, trong đầu tôi bỗng hiện lên một trí nhớ, một
tiếng hét âm thầm vang lên trong lòng: “Chính hắn, chính là hắn, chính là
kẻ lừa một hào của tôi mười năm nay chưa trả.”
Tiểu Huy kinh ngạc nhìn tôi, những kẻ nợ tiền trí nhớ luôn kém hơn các
chủ nợ.
Tôi nhiệt thành cất tiếng: “Anh Tiểu Huy, cuối cùng bọn em cũng tìm được
anh!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.