SỐNG THỜI BAO CẤP - Trang 56

đâu đó. Chỉ băn khoăn là được ở thành phố, tỉnh lẻ hay đi miền núi thôi. Cứ
cầm cái bằng trình tổ chức Sở, công ty là được nhận ngay. Muốn xin về đâu
cũng được. Tất cả đã được kế hoạch hóa từ khi mới nhập học. Đó là điều
khác biệt lớn so với sinh viên hiện nay. Học xong gia đình phải chạy xin
việc có khi phải mất chi phí để có được cái chân tập sự. Có khi mất toi cả
tiền mà cái chân hợp đồng cũng không được.

Chuột sa chĩnh gạo

Thời buổi đói kém nếu rơi vào môi trường nào có cái ăn, được ăn

thêm chút đỉnh là mừng lắm. Các trường đại học ở miền Bắc thời tôi đi học
đều có quy định: Ngày Chủ nhật các chị em nhà bếp nghỉ, các lớp sinh viên
phải phân công nhau nấu ăn. Phải vắt than, nhen lò, vo cả tạ gạo một lúc.
Đến phiên lớp nào nấu ăn thì xoong cơm lớp đó được chia đầy hơn. Phía
trên lại được gác thêm miếng cháy. Mỗi tuần các lớp cọ rửa nhà vệ sinh
một lần, phân công nhau mà làm. Vất vả mà được ăn no, ai cũng thích. Mỗi
lần đến phiên trực bếp, ai nấy mừng như chuột sa chĩnh gạo.

Sinh viên được ấm bia hơi, đời lên hương!

Có một thứ chuột sa chĩnh gạo khác, ấy là “đi lò bánh mì”. Sinh viên

nào bị kỷ luật nặng (như hủ hóa, ăn cắp...), nhà trường không đuổi học mà
cho đi làm lò bánh mì hoặc giúp các chị nhà bếp một năm hay vài năm tùy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.