SỐNG THỜI BAO CẤP - Trang 65

cả bốn thứ này, còn sinh viên thì đến dép nhựa Tiền Phong cũng không có.

Mỗi lần đi chơi với bạn gái phải đi mượn.

Anh bạn quê Hải Phòng tên là Khoa, học ở lớp Kinh doanh hàng Công

nghệ phẩm 4. Anh yêu cô Sò, người Hải Dương. Cô gái tên khó nghe
nhưng rất trắng trẻo, dễ ưa. Nghỉ hè năm thứ ba, sinh viên về hết rồi, hai
đứa còn nán lại. Tối đó anh chị lên sân thượng khu chung cư sinh viên hôn
nhau say đắm. Tưởng không có ai trông thấy, hóa ra có ông bảo vệ lên cầu
thang kiểm tra gì đấy, thấy anh chị hôn nhau, ông lặng lẽ về báo với Đoàn
trường. Hôm sau anh chị bị Đoàn trường mời lên viết bản kiểm điểm. Viết
một lần không được, viết lần thứ hai. Viết đến lần thứ ba, phải công nhận là
“hôn nhau” họ mới tha cho về hè. Nghỉ hè xong, trở lại trường, Chi đoàn
lớp bắt đầu kiểm điểm tiếp. Họp lên họp xuống năm đêm liền. Cuối cùng
anh chị phải hứa không hôn nhau nữa mới thôi. Khoa ức lắm. Sau vụ đó, nó
bảo tôi: “Tao mà biết môi con Sò là của Đoàn trường, tao thèm vào!”. Tôi
cũng ức cho bạn lắm. Tôi không thể hiểu được sao người ta lại ghét yêu
nhau đến thế. Sinh viên tuổi mười tám đôi mươi đã là người lớn rồi mà, sao
cấm yêu?

Sinh viên chuyện đúp vì yêu, đuổi học vì yêu trường nào cũng có.

Nhiều khóa vào rất đông, ra trường không đầy một nửa. Thời đấy học thật,
thi thật nên sinh viên đỗ vào đại học đều học giỏi trở lên. Ít ai đúp hay bị
đuổi học vì học dốt, hầu hết bị kỉ luật vì vi phạm đạo đức mà phần lớn là vì
yêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.