SỐNG THỜI BAO CẤP - Trang 64

Thấy tôi thích phở, sáng nào anh cũng đèo xe đạp chở tôi đi ra chợ Châu
Long, có khi ra phố Bát Đàn ăn phở. Anh bảo mình chỉ cần mua một bát
phở nhỏ, bưng ra húp hết nước, rồi bưng bát đến cô hàng “cho anh xin ít
nước nữa!”. Bao giờ người bán phở cũng sẵn lòng. Ăn như thế “lời gấp
đôi”. Nói rồi anh vuốt râu cười...

Chuyện yêu đương

Ký ức sinh viên thời bao cấp sâu đậm nhất là chuyện yêu đương. Yêu

thì không ai cấm, nhưng nhất định không được hôn. Nam nữ chưa cưới mà
hôn nhau để cho người khác thấy được xếp vào đạo đức xấu, ba lăng
nhăng, không đứng đắn. Hôn nhau để người khác thấy là một hành vi đáng
xấu hổ, ô uế. Sinh thời nhà thơ Xuân Diệu đã phê phán dân ta có tính xấu:
Hôn trong bóng tối, tè giữa đường cái quan”.

Khu chung cư của trường ngăn đôi rõ ràng nam riêng nữ riêng. Từ

chín giờ rưỡi đêm cấm con trai sang khu con gái. Tôi yêu một cô gái người
Vinh cùng lớp bốn năm ròng rất ít khi được hôn. Khi mô thèm hôn quá phải
giả vờ rủ nhau đi truy bài buổi chiều ở tận Nghĩa trang Mai Dịch (Từ Liêm,
Hà Nội, nơi trường Đại học Thương Mại đóng). Ở đó không có ai. Hôn một
cái thật nhanh rồi dắt nhau về.

Thời kỳ đầu bao cấp, đồng hồ Poljot, dép nhựa Tiền Phong, xe đạp Favorit

và đài Sony bốn băng là vũ khí xịn nhất để tán gái. Chỉ có đại gia mới có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.