SỐNG THỜI BAO CẤP - Trang 62

ăn phở hai đồng, sinh viên công chức nghèo chỉ dám mơ phở một đồng ăn
kèm hai cây quẩy là đã lắm rồi. Những lúc có tiền, tôi thường tìm đến các
quán phở bò gốc như phở Thìn ở Lò Đúc, phở Bát Đàn... Đến được các
quán phở này chẳng khác gì được đi dự đại tiệc, cảm giác lâng lâng còn
mãi đến giờ.

Tôi có bốn năm là sinh viên Hà Nội và 15 năm làm phóng viên báo

Thương Mại (Hà Nội) thời bao cấp, cứ vài ba tháng lại ra cơ quan một lần,
đâm ra ghiền phở. Bốn năm học đại học, miền Trung bom đạn nên Tết
chúng tôi không được về. Mấy đứa Vĩnh Linh, Quảng Bình ở lại ăn Tết ở
trường. Sáng nào chúng tôi cũng đạp xe về Hà Nội “ăn Tết phở”. Ba ngày
Tết ăn phở đã đời. Mỗi đứa chịu một bữa. Phở một tô một đồng hai hẳn hoi,
chứ không phải phở “không người lái” ba hào. Ăn tô phở nóng kèm thêm
mấy cái quẩy, đằm cái bụng vốn hay xấu đói của tuổi trẻ.

Một quán phở Hà Nội được ưa thích

Phở Thìn ở đầu phố Lò Đúc. Chỗ đặt bàn chế biến phở ngay cửa ra

vào, mùi phở thơm ngào ngạt phố. Phía trong là hai dãy bàn gỗ màu đen,
như bàn học trò. Khách đứng ở cửa chờ múc phở, trả tiền rồi bưng vào phía
trong ngồi bàn ăn rất đàng hoàng. Phở Thìn là phở bò, không bỏ bột ngọt
mà nước dùng vẫn ngọt lịm. Ở Hà Nội, phở Thìn đã sinh sôi ra nhiều quán
ở nhiều nơi, hương vị phở Thìn ở đâu cũng như nhau. Phở Bát Đàn (49 phố
Bát Đàn) không có rau sống, giá kèm theo như ở Sài Gòn, Huế. Người ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.