SÔNG XA - Trang 181

đang ngâm người trong dòng suối trong vắt, thấy trẻ lại, thấy sức lực ở đâu
dồn về ứ đầy cả mạch máu.
Cánh tay tôi vươn lên chợt dừng lại. Phía võng anh Tám đang lom đom một
đốm đỏ như có con đom đóm rừng nào đậu ở đấy. Anh ấy cũng dậy sớm dữ
vậy? Hay suốt đêm hồi hôm anh không ngủ? Tội nghiệp, một người như
anh có biết bao công việc bộn bề xen vào giấc ngủ. Vậy mà ... một bàn tay
âm ấm đặt lên lưng tôi. Chồng tôi cũng đã dậy. Tôi bị sức ấm của bàn tay
ấy quyến rũ kéo nằm xuống.
- Anh Tám sao chưa chịu lấy vợ anh? – Tôi hỏi nhỏ với giọng áy náy rõ rệt.
Hưởng hạnh phúc bên cạnh một người cô đơn, thấy thế nào ấy.
- Anh ấy là một con người kỳ lạ và khó hiểu - Chồng tôi nói – Đi đâu cũng
có người để bụng thương mà anh ấy vẫn giả câm giả điếc. Nhưng là một
con người có nghị lực phi thường và can đảm đến liều mạng. Mà trực tính
dễ sợ. Mấy anh trên tỉnh trọng anh ấy lắm, nhưng vẫn có cái gì ngán ngán.
- Em thấy anh ấy tốt lắm. Sống có tình cảm với mọi người.
- Cái đó thì không chê được. Em có thể tưởng tượng được không, trông râu
ria dữ dội vậy nhưng đêm nằm nghe đài ngâm thơ cũng khóc đấy. Nhưng
nói chung là cứng rắn. Lắm khi cứng rắn đến tàn nhẫn. Ngồi lên em, anh
sắp phải đi rồi, anh muốn bàn chuyện với em một chút.
Cái gì mà quan trọng quá thế? Tôi vừa ngồi dậy vừa nhìn anh cười cười.
Lúc này đối với tôi, ngoài anh ra, chẳng còn cái gì là quan trọng hết. Hay là
anh nói chuyện mẹ con Sang? Đừng! Từ lúc gặp anh tới giờ, tôi đã cố quên
đi, cố tình không nhắc đến chuyện này để giây phút hạnh phúc gặp nhau
được trọn vẹn. Đừng... Anh cầm tay tôi, tiếng nói rất dịu:
- Em được như ngày nay là giỏi lắm. Anh kính trọng và càng yêu em hơn.
Nhưng... vợ chồng tốt nhất là đừng giấu nhau điều gì, kể cả trong ý nghĩ, kể
cả cái xấu lẫn cái tốt. Anh thấy em đi hơi quá đà rồi đấy. Rút cục rồi việc
lặn lội đánh đấm cũng không thích hợp với em đâu. Đến lúc nào đó em sẽ
thấy đây là một thứ lao động nhục hình, tàn bạo đối với một người phụ nữ.
Lúc đó em có muốn rút ra cũng chậm rồi! Em còn con, em phải nghĩ đến
nó. Nó bây giờ là tất cả của vợ chồng mình. Làm người chỉ huy chiến đấu,
lại giữ trọng trách trong huyện ủy, anh sợ rằng em sẽ không có lúc nào nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.