SÔNG XA - Trang 188

sống không có ngày, chỉ cảm nhận dấu hiệu của thời gian qua giọt nắng
hiếm hoi chuyển động trong hầm, chuyển động trên thân thể người kề cạnh.
Tôi và chị nằm kề cạnh theo cái cách tráo trở đầu đuôi, tức là đầu người
này đặt ở phía chân người kia cho dễ thở, dễ bớt nóng. Hầm mật nóng lắm!
Nằm cùng hầm với phụ nữ càng nóng. Hình như thân nhiệt của họ nóng
gấp rưỡi, gấp đôi mình. Sáng và chiều còn đỡ, buổi trưa nóng như một lò
gang. Nhưng phía trên thì khô rang, phía dưới lại ẩm ướt nhớp nháp. Lò
gang còn có thể đi lại được, ở đây đành chịu nóng trong cái thế nằm chết dí,
muốn trở mình cũng không phải đơn giản. Nực nội như thế nhưng thằng
con trai khả dĩ còn dễ chịu hơn vì còn có thể mặc quần đùi, cởi trần. Còn
con gái lúc nào cũng phải quần chùng áo dài.
Tất nhiên chúng tôi vượt ba mươi ngày đường khổ ải xuống đây không phải
chỉ nhằm nếm trải cái mùi trần ai của hầm mật, để sau này còn sống, sẽ có
chuyện kể cho cháu con. Và chị, một cán bộ Tỉnh ủy xuống đây cũng
không phải để thay đổi màu da cho nó thêm trắng. Chúng tôi có nhiệm vụ
trong thời gian ngắn nhất phải nghiên cứu và diệt được cái chi khu ác ôn
của quận Châu Thành, cái căn cứ mà suốt từ bao năm nay chưa có ai sờ
được đến nó một cách kỹ lưỡng, để tạo thế tạo lực, tạo niềm tin cho các lực
lượng mở mảng, mở vùng, gây lại phong trào trong toàn huyện. Còn chị,
bên cạnh hàng núi những công việc khác đòi hỏi tầm nhìn và năng lực của
một người lãnh đạo ở tuyến xung yếu nhất, chị giúp chúng tôi việc ăn ở,
nắm địch, nắm dân để tiếp cận mục tiêu được suôn sẻ. Nói chung là hai
nhiệm vụ gắn chặt với nhau, hỗ trợ cho nhau. Như vậy, vô hình chung chị
là chính trị viên, là chính ủy, là linh hồn của các mũi luồn sâu. Điều đó
khiến chúng tôi không những tôn trọng chị, hoàn toàn dựa vào chị mà còn
phục tùng chị.
Do tính chất công việc căng thẳng và gấp gáp như thế nên có một đêm như
đêm nay, ngồi giữa sương mù và cỏ cây là quý giá biết dường nào. Cũng có
lẽ vì thế mà chị trở nên đằm thắm hơn, cởi mở hơn. Cứ sợ đêm chóng qua
đi, cứ sợ sương mù không còn nữa, cứ sợ cỏ cây hoa lá kia chỉ là hư ảo và
từ trong thâm tâm lại nơm nớp lo rằng đây là đêm cuối cùng được tiếp xúc
tận cùng với thiên nhiên, ngày mai… biết đâu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.