SÔNG XA - Trang 301

hai vành đai án ngữ. Lúc đó có thể do chủ quan và cũng có thể không còn
cách nào khác mà phải đi qua đó nên mới để lộ. Chồng tôi xưa nay vốn tính
cẩn trọng và thừa khôn ngoan mưu mẹo, để lọt vào ổ phục thế này cũng là
một điều lạ. Biết đâu anh ấy chẳng vì tôi, vì cái tình yêu ảo giác của tôi mà
vui quá, hy vọng quá nên xơ xảy? Tôi sợ không dám mon men nghĩ đến
điều này, chỉ để cho nó thoáng qua trong đầu. Sau khi bị phục – Lê kể tiếp
– Hai đồng chí giao liên chết ngay từ trái mìn đầu. Chồng tôi chỉ bị thương
nặng. Lê được một đoạn, anh bị choáng và ngất xỉu. Đến khi chúng bấm
đèn pin xô lại trong tay anh chỉ còn khẩu súng với một viên đạn. Anh đã tự
sát. Trong túi anh không có một chút giấy tờ nào mà không hiểu tại sao
chúng lại biết anh là Hai Nhân, phó ban anh ninh tỉnh. Không còn lạ gì tên
tuổi này và vốn căm tức anh từ lâu, chúng đã găm vào ngực anh cả băng
đạn, rồi đem xác phơi giữ mặt lộ.
Những tin tức Lê kể là do quân báo của ta nắm được.
Mặc dù đã lường trước mọi điều bất hạnh nhất có thể xảy ra nhưng hình
ảnh người chồng bị phơi nắng phơi mưa giữa lộ đã làm tôi xa xẩm mặt
mày. Ngực tôi buồn buồn muốn nôn khan. Gần đây những cơn nôn khan
như thế thường có kèm theo một ít máu. Tôi đã chớm bị lao. Những năm
qua lao lực và những nỗi khổ đau đã khiến cho tôi mắc lại cái bệnh quái ác
của má tôi ngày xưa. Bệnh tình này chỉ có một mình tôi biết. Tôi không thể
nói được với ai và giờ đây, tôi đang cố nhịn một tiếng ho. Chỉ cần ho một
tiếng thôi, sẽ dẫn theo cả một cơn ho ập đến. Và sau đó là nôn, là những bọt
máu hồng hồng... Nôn lúc này là nằm liệt luôn. Mà tôi lại không thể nằm
liệt lúc này.
Tôi cho gọi Tiến và Huy lên hỏi ý. Cả hai người đều phờ phạc, hốc hác sau
một ngày cầm cự ác liệt. Cả hai đều nhìn tôi hết sức ái ngại và thương cảm.
Tôi khẽ cau mày! Tôi không thích cái kiểu nhìn như thế, ít nhất vào lúc này
Tôi vào đề luôn, lạnh khô:
- Hai đồng chí có biết chỗ chúng nó phơi xác anh Hai?
- Dạ biết! - Tiến rụt rè nói – Ngay trước cửa nhà việc Thới Hòa. Chỗ ấy
nằm trên đỉnh dốc, giáp với Tân Định.
- Đúng! – Tôi gật đầu - tại đó quân báo nắm được chúng đang phục một đại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.