xuống trước mày, chẳng ngờ lại thế này đây.... Cuộc đời con người không
ai lường trước được. Vui, buồn, giận dữ, đau khỏ, trăn trở nhọc nhằn rồi
cuối cùng cũng nằm xuống, im lặng... Biết thế nhưng lúc sống, mấy ai nghĩ
đến điều này. Đáng lẽ khi còn sống, con người phải yêu thương, tha thứ,
chân thật với nhau thật nhiều.... Thôi mày yên lòng mà nằm nghỉ. Thế là
mày đã làm xong một việc. Mày đẫ sống xứng đáng là một đàn ông trong
thời loạn. Còn tao... Rồi cũng sẽ đến lượt tao! Tao đang làm tất cả những gì
có thể làm được cho đời. Một cuộc đời cao thượng và tốt đẹp. Nằm nghỉ
yen lành nghe Nhân, thằng bạn thuở còn đi học của tao. Còn mọi chuyện
vừa rồi, mày bỏ qua đi! Chỉ tiếc tao về chậm, không kịp gặp mày. Tha lỗi
cho tao nghe Nhân...”
Đêm ấy anh Tám tới chào chị Ba để trở lại xã. Ra tới cửa rừng, anh mới nói
nhỏ với em: “Nếu gặp chị Hai, cho anh gửi lời hỏi thăm nghe! Nhớ nói ở
dới đó nếu biết chị Hai mạnh, đừng ốm đau là... anh có thể chơi mút mùa
được với chúng nó...”.
Chị Hai! Chị sắp xong chưa? Về lẹ với tụi em đi! Không có chị, tụi em
buồn lắm! Chị Ba cũng nhắc chị hoài. Chị Ba dạo này yếu lắm, người cứ
xanh mướt ra. Có chị về, chị Ba cũng đỡ. Dưới này đã bắt đầu xuất hiện
những tên lính Mỹ đầu tiên. Chúng nó làm tàng lắm! Cuộc sống trở nên
căng thẳng, khó khăn hơn. Về lẹ với chúng em nghe chị!....”
Những dòng chữ của Lê làm tôi rưng rưng nước mắt. Cách mạng vẫn chưa
thắng lợi mà còn đi vào khó khăn hơn! Cuộc đời chị em gái ở rừng chưa
được một ngày nghỉ ngơi lại tiếp bước vào cuộc chiến tranh cục bộ với
quân Mỹ sắp đổ vào. Thế mà đã sang năm 1965 rồi. Những ngày thoáng
đãng vừa qua sao trôi nhanh quá! Như một giấc mơ. Tôi hay chị Ba lại
đành một nhẽ. Dù sao cũng đã có một đời chồng, đã trải qua một chút cay
đắng ngọt ngào của đời sống lứa đôi. Nhưng còn Lê, còn những chị em
khác?.... Nghe Lê bảo chị Ba ốm nhiều mà thương quá! Không vướng lớp
học này, chắc tôi chẳng nán lại đây dù chỉ một giờ. Cứ về, về rồi chị em
sướng khổ có nhau. Ở đây nhàn nhã lấy một mình, tôi chẳng đang tâm. Còn
anh Tám nữa...
Thời gian học ở trên này tôi đã có dịp được trao đổi tất cả với đồng chí bí