SÔNG XA - Trang 77

nhè gì. Tôi cảm ơn người lính rồi bế con tìm một gốc cây có bóng mát ngồi
đợi. Đứa bé đã tỉnh dậy, chóp chép miệng đòi ăn. Sữa tôi đã pha sẵn vào
bình từ nhà, lúc này chỉ việc nhét núm nhựa và miệng nó, hơi nguội một
chút nhưng còn hơn ngậm vào bầu vú không chảy một giọt sữa nào của mẹ.
Tôi nựng con rán chịu cực, gặp ba xong, chiều về nhà sẽ cho ăn bù. Đứa
con ngước đôi mắt lay láy lên cười với tôi như tỏ ý đồng tình, như hiểu
thấu hoàn cảnh của mẹ nó lúc này. Đôi mắt ấy giống mắt anh quá, giống
đến kỳ lạ, giống đến nỗi thỉnh thoảng nhìn vào mắt con tôi lại nhợt cả nhạt
cả người.
Mải cho con uống sữa, tôi vô tình không để ý đến ở gốc cây bên cạnh cũng
có hai mẹ con nhà nào đang ngồi tránh nắng. Người mẹ còn trẻ, chắc nhỉnh
hơn tôi chút ít, ăn vận lối người ở quê ra, khuôn mặt vàng võ, mệt mỏi. Bên
cạnh là đứa bé chừng một hay hai tuổi gì đó, mặt mày nhem nhốc nhưng
vẫn không che được vẻ kháu khỉnh ẩn bên trong. Khi tôi bắt đầu để ý đến
họ thì người mẹ đã có vẻ mệt lắm, chân duỗi dài, lưng dựa vào gốc cây, cổ
hơi nghẹo sang bên và cặp mắt nhắm thiêm thiếp. Khuôn mặt chị đỏ bừng,
lấm tấm mồ hôi, cái miệng hơi hé ra trong tiếng thở nặng nhọc. Cánh tay
gầy ngẳng, cháy nắng của chị dần dần rời ra khỏi lưng đứa bé để buông
thõng xuống nền đất, trong khi tay kia bằng một ý thức không tự giác, vẫn
khư khư giữ lấy chiếc làn mây đựng đủ thứ lỉnh kỉnh bên trong. Đứa bé
được giải phóng khỏi tay mẹ, liền trườn xuống đất, lững chững đi được vài
bước rồi ngồi phệt xuống, đôi mắt ngó nghiêng dòm thật tội. Đôi mắt ấy
ngó sang tôi rồi dừng lại trên bình sữa đã gần cạn ở miệng con tôi. Mắt nó
sáng lên vẻ thèm khát... Sao con mắt ấy giống mắt con tôi thế? Cũng đen
lay láy, cũng to khác thường... Tôi nhắm mắt lại, lắc đầu tự xóa đi hình ảnh
đầy sự liên tưởng ấy. Tuy vậy, từ lúc đó tôi không rời mắt khỏi nó nữa.
Thấy bình sữa đã cạn, nó chóp chép môi có vẻ tiếc rẻ rồi quay đi. Nó ngồi
im một chút rồi bắt đầu chuyển động theo cái kiểu nửa bò nửa lết ra phía
đường. Tới mép vỉa hè nó dừng lại một chút rồi lại bò tiếp. Nó xoay người
cho hai chân xuống lòng đường trước rồi hai tay chống theo. Tôi đã tưởng
nó sẽ lết qua mặt đường sang bên kia nên định chạy tới giữ nó lại, nhưng
không, nó chỉ bò đến đó rồi nằm im. Bây giờ tôi mới nhận thấy trước mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.