STALINGRAD - TRẬN CHIẾN ĐỊNH MỆNH - Trang 37

thân Dohna-Schlobitten, người đã từng phục vụ trong quân cấm vệ của
Hoàng đế Đức tại Ukraina năm 1918.

Sư đoàn tăng số 16 thì giữ vững truyền thống quân đội Phổ xưa. Trung

đoàn tăng số 2 của nó, trung đoàn mũi nhọn đánh Stalingrad mùa hè năm
sau, là đơn vị nối tiếp của trung đoàn kỵ binh cổ xưa nhất của nước Phổ, Đội
Kỵ binh Cận vệ của Đại Tuyển hầu

[19]

. Trung đoàn có rất nhiều quý tộc,

thành thử chẳng có mấy người gọi nhau theo cấp bậc quân đội. Một lính
tăng của họ nhớ lại: “Thay vì gọi là ngài Đại úy hay ngài Trung úy, họ gọi
nhau là ngài công tước hay ngài Nam tước”. Trung đoàn không bị thiệt hại
mấy trong các chiến dịch Ba Lan và Pháp nên cách xưng hô thời bình vẫn
giữ nguyên nếp cũ.

Truyền thống xưa đem lại một lợi thế. “Trong trung đoàn”, một sĩ quan

của sư đoàn tăng khác nhận xét, “đó là nơi trò chuyện an toàn. Ở Berlin
không ai dám nói đùa về Hitler như chỗ chúng tôi”. Các sĩ quan tham gia âm
mưu ở Bộ Tổng tham mưu có thể nói chuyện hạ bệ Hitler, thậm chí với cả
các tướng lĩnh không liên quan mà không sợ bị tố cho Gestapo. Bác sĩ Alois
Beck, cha tuyên úy của Sư đoàn bộ binh số 297 tin rằng “trong ba quân
chủng của Werhmacht thì lục quân là ít bị ảnh hưởng của hệ tư tưởng Quốc
xã nhất”. Trong không quân thì những người không ưa chính quyền cố giữ
im lặng. “Thời buổi này không thể hoàn toàn tin tưởng bất cứ người Đức
nào”, một trung úy trong sư đoàn phòng không số 9 bị bắt tại Stalingrad nói.
Anh ta chỉ dám trò chuyện thoải mái với duy nhất một người bạn sĩ quan
thân thiết, người từng thú nhận riêng với anh ta rằng bọn Quốc xã đã bức
chết một anh em họ bị bệnh tâm thần của mình.

Một sử gia đã chỉ ra rằng mặc dù “không nên coi Wehrmacht là một thực

thể thuần nhất”, song mức độ mà các thành tố khác nhau của nó “muốn tham
gia một cuộc chiến hủy diệt chống lại Liên Xô, dù nó có là chống Nga,
chống Bolshevik hay chống Do Thái, cũng vẫn là một lĩnh vực cần tiếp tục
nghiên cứu”. Hoàng thân zu Dohna ở Sư đoàn bộ binh cơ giới số 60 đã “bị
sốc trước sự nhẫn tâm của mình”, khi đọc lại nhật ký của mình nhiều năm
sau. “Giờ đây thật không thể hiểu được làm sao tôi lại cho phép mình bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.