STALINGRAD - TRẬN CHIẾN ĐỊNH MỆNH - Trang 393

22

“THỐNG CHẾ ĐỨC KHÔNG TỰ SÁT BẰNG KÉO

CẮT MÓNG!”

Hễ có máy bay Đức bay ngang qua, binh lính lại ngước lên trông ngóng

cho đến khi chỉ còn một chấm nhỏ mất hút trên trời. “Chúng tôi nhìn theo
máy bay Đức”, một người lính viết, “mà trong lòng nặng trĩu với ý nghĩ giá
mà được bay khỏi địa ngục trần gian mà chúng tôi bị bỏ lại này thì tuyệt biết
bao”. Sau khi sân bay Gumrak bị chiếm vào sáng sớm 22 tháng 1 chỉ vài
chiếc máy bay đáp được xuống đường băng nhỏ của sân bay Stalingradsky.
“Cầu không vận” - lối thoát cuối cùng cũng đã đứt.

Việc tiếp tế giờ đây phụ thuộc hoàn toàn vào các thùng nhỏ được thả

xuống bằng dù, gọi là “bom tiếp tế’, nhưng bất chấp yêu cầu thả dù đỏ của
Tập đoàn quân số 6, không quân cứ tiếp tục thả dù trắng. Cung cách thả dù
còn hú họa hơn bởi lẽ nhiều đơn vị đã mất các tấm nhận dạng, còn Quân
đoàn không quân số 8 lại mất liên lạc điện đài với Sở Chỉ huy Tập đoàn
quân số 6 vào ngày 24 tháng 1. Hube đã thả tin nhắn xuống, bảo lính ở các
đống đổ nát trong Stalingrad hễ nghe tiếng máy bay thì cùng nằm ra tuyết
tạo thành hình chữ thập để báo “lính Đức ở đấy”. Khi ánh sáng yếu hay tầm
nhìn hạn chế thì bắn pháo hiệu để dẫn dường cho máy bay. Có điều quân
Nga quanh đấy cũng bắn pháo hiệu cùng màu gây nhiễu cho phi công. Gió
mạnh cũng đưa nhiều thùng hàng sang bên dịch. Có người nổi máu liều bò
sang cướp lại ngay giữa chỗ trống. Lính bắn tỉa Nga dễ dàng lấy mạng họ.
Trong các đống đổ nát của Stalingrad, lính Đức đói quá đã phục kích lính
Nga chỉ cốt lấy được túi bánh mì.

Mất Gumrak còn có nghĩa một chặng đường khổ ải khác đang chờ thương

binh, nhiều người trong số đó đã phải lặn lội từ Pitomnik đến mà lại không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.