SỰ BÙNG NỔ DỊU DÀNG - Trang 82

- Con về hùa với ông ấy - bà Adele khịt khịt mũi - Mà con vẫn chưa nói
cho mẹ biết tại sao con lại ở đây?
- Con sống ở đây - India nhìn mẹ vẻ hơi chế giễu - Nhưng hôm nay con dậy
muộn. Mà như thế thì cũng có sao đâu.
- Tất nhiên là có - bà Adele nhìn điếu thuốc chưa châm lửa rồi cất nó vào
bao thuốc - Chắc con không muốn để Nathan coi mình là đồ bỏ đi chứ ?
India chọn từ một cách thận trọng - Con có thể nói là anh ta đã nghĩ như thế
rồi - cô đáp giọng đều đều - Mẹ có để ý điều đó không ? Chúng con không
hoà hợp với nhau.
Bà Adele gõ gõ con dao ăn:
- Anh ta nói như thế à?
- Không hẳn là như thế - India miễn cưỡng trả lời nhưng bà Adele rõ ràng
đang rất muốn nghe xem chuyện gì đã xảy ra và cô cũng quyết định nói cho
xong - Con không thích bị coi là con ngố trước mắt bạn bè.
Bà Adele liếc nhìn cô:
- Anh ta đã làm gì?
- Tối hôm qua - India cố lấy vẻ thản nhiên - Sau khi mẹ đã ra khỏi quán,
anh ta đến bàn ông nghị sĩ Markham.
Mắt bà Adele nheo lại:
- Thật thế à?
- Vâng.
- Rồi sao? - mẹ cô nhìn cô khích lệ - Tiếp tục đi. Anh ta đã nói gì ?
- Nói thì không có gì - India cảm thấy mồ hôi đọng thành giọt trên môi. Cô
hy vọng mẹ sẽ nghĩ là do thời tiết và nhiệt độ nóng ẩm trong phòng – Chính
là những cái anh ta làm.
Bà Adele cau mày:
- Anh ta không gây chuyện với vợ chồng ông Markham đấy chứ? Nếu anh
ta làm điều gì huỷ hoại…
- Không, anh ta không gây chuyện gì cả – India uể oải cắt ngang cơn giận
dữ của mẹ mình – thực ra anh ta và ông nghị sĩ có vẻ rất hợp nhau.
Đột nhiên cô cau mày. Hình như ông nghĩ sĩ có nhắc đến một cái gì đó về
mảnh đất ở Arizona. À, phải rồi! Ông ta đã nói Nathan có thể quan tâm tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.