SỰ CỐ BẮC CỰC - Trang 167

Cảng phi thuyền của Los Angeles cách thành phố mười sáu dặm về

phía Nam, cảng này được che giấu dưới hình chiếu ba chiều của một đụn
cát. Root đang chờ sẵn trong tàu con thoi. Ông đã bình phục đủ để mỉm
cười.

- Chà chà - Root có vẻ hả hê lắm, ông nhổm dậy từ giường bệnh, một

túi thuốc tươi vẫn dính chặt vào xương sườn - Chẳng phải tên tội phạm dễ
thương của ta vừa mới từ cõi chết trở về hay sao?

Mulch tự thưởng thức món patê kẹp mực ống lấy từ thùng làm lạnh cá

nhân của nhà ngoại giao từ Đại Tây dương.

- Lý do gì hả ngài trung tá, tại sao ngài không bao giờ đến thăm viếng

tôi dù chỉ là xã giao. Suy cho cùng, chính tôi đã cứu sự nghiệp của ngài ở
Ailen. Thiếu tôi, ngài sẽ không bao giờ có được manh mối về bản sao Cuốn
sách của Fowl đâu.

Khi Root cáu kỉnh thế này, bạn có thể nướng món kẹo dẻo trên đôi má

của ông.

- Chúng ta đã thoả thuận với nhau, đồ bất lương, Mulch. Và mi đã phá

huỷ thoả thuận đó. Còn bây giờ tao sẽ lôi cổ mi đi.

Những ngón tay múp míp của Mulch bốc cả tảng patê trong chiếc

thùng.

- Tôi có thể sử dụng một chút nước ép bọ cánh cứng được không
Mulch lải nhải.
- Ừ, cứ tận hưởng đi trong khi còn có thể, Diggums. Bởi vì bữa ăn tiếp

theo của mi sẽ phải đưa qua một khe hở ở cửa đấy.

Mulch vẫn ngồi tựa lưng vào chiếc ghế đệm. Thật dễ chịu.
- Quả là êm - Artemis đồng tình - Đệm nhún bằng chất lỏng đấy, ắt là

phải đắt.

- Tất nhiên là hơn hẳn tàu chở tù rồi - Mulch tỏ ý tán thành - Tôi nhớ

cái lần bị tóm quả tang khi đang bán một bức của Van Gogh cho một gã
Texas. Tôi đã bị chuyển đi trên một chiếc phi thuyền to bằng cái lỗ chuột.
Ở ngăn bên cạnh có một con quỷ hang khổng lồ, hôi không chịu nổi.

Holly bật cười:
- Chuột chù chê khỉ rằng hôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.