SỰ CỨU RỖI CỦA THÁNH NỮ - Trang 110

Người Hiromi như cứng đờ lại khi được hỏi.
“Đúng thế, việc đó có sao không?”
“Lúc nãy Kusanagi cũng nhận được điện thoại của cô ấy. Có vẻ rất lo

lắng cho cô.”

“Vậy à.”
“Hai người đã nói chuyện về việc của cô với Mashiba Yoshitaka rồi phải

không?”

“Sao cô biết chuyện đó?”
“Kusanagi nghe Ayane kể lại. Lúc cô bị đưa đến trụ sở công an.”
Kaoru liếc nhanh sang vì thấy Hiromi im lặng. Ánh mắt cô hướng xuống

đầy u buồn. Có lẽ vì đó không phải là chuyện vui vẻ gì khi bị người khác
biết.

“Nói thế này tuy hơi thất thố nhưng có một điều tôi thấy rất kỳ lạ.

Thường thì, mâu thuẫn là đương nhiên, nhưng hai người có vẻ không ảnh
hưởng gì, vẫn thân thiết như trước.”

“Việc đó… tôi nghĩ là vì anh Mashiba đã qua đời.”
“Kể cả như vậy, đó vẫn là cảm xúc tự nhiên mà.”
“Cô nói đúng,” Hiromi nói sau một thoáng im lặng. Cô thừa nhận chính

mình cũng không thể giải thích được mối quan hệ nhạy cảm hiện tại.

“Tôi có hai, ba điều muốn hỏi, không biết có được không?”
Có thể nghe rõ tiếng thở dài của Hiromi.
“Vẫn còn chuyện gì nữa?” Cô đáp với giọng chán chường.
“Xin lỗi, tôi biết cô đang mệt. Chỉ là câu hỏi đơn gian thôi. Không làm

cô bị tổn thương đâu.”

“Cô nói đi?”
“Sáng hôm Chủ nhật, cô đã uống cà phê cùng anh Mashiba. Cà phê lúc

đó là cô pha.”

“Lại là chuyện ấy à?” Hiromi lại như sắp khóc. “Tôi không làm gì cả.

Tôi không biết gì về chất độc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.