SỰ CỨU RỖI CỦA THÁNH NỮ - Trang 95

nghe tiếng nước reo.

“Tôi tưởng anh thích cà phê hòa tan?” Kaoru nói.
“Tôi thắng ở hội thi cầu lông và phần thưởng là máy pha cà phê. Đằng

nào cũng có rồi thì dùng thử, không ngờ lại rất tiện. Hơn nữa giá thành tính
cho mỗi cốc cũng rẻ.”

“Giá mình dùng nó sớm hơn thì tốt biết mấy à?”
“Chuyện đó thì không. Cái máy đó có khuyết điểm lớn.”
“Gì thế?”
“Nó không tạo được vị của cà phê hòa tan,” vừa nói anh vừa gõ bàn

phím. Yukawa Manabu, chủ nhân của căn phòng, xoay chiếc ghế và quay
về phía Kaoru. “Đã quen với công việc ở tổ điều tra số 1 chưa?”

“Một chút.”
“Thế à. Tốt đấy chứ. Tuy vậy, tôi vẫn giữ nguyên quan điểm: quen với

nghề cảnh sát hình sự cũng có nghĩa là từ từ đánh mất nhân tính.”

“Anh cũng nói y hệt như vậy với Kusanagi à?”
“Tôi nói nhiều lần ấy. Chắc anh ta chẳng hề dao động đâu.” Yukawa

quay lại nhìn màn hình máy tính, đặt tay lên con chuột.

“Đó là gì vậy?”
“Cái này à? Cấu tạo tinh thể của ferrite được mô hình hóa.”
“Ferrite… nam châm à?”
Nhà vật lý học mở to đôi mắt phía sau cặp kính nhìn Kaoru.
“Cô biết rõ nhỉ. Chính xác thì nó được gọi là vật liệu từ tính, nhưng thế

là giỏi rồi.”

“Tôi đọc ở cuốn sách nào đó. Đại loại là nó được sử dụng cho đầu từ.”
“Muốn cho Kusanagi nghe quá.” Yukawa tắt màn hình rồi quay lại nhìn

Kaoru. “Trước hết cô trả lời câu hỏi của tôi nhé. Tại sao phải giữ bí mật với
Kusanagi chuyện cô đến đây?”

“Để giải thích chuyện đó thì tôi phải kể về vụ án trước đã.”
Yukawa chậm rãi lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.