SỬ KÝ TƯ MÃ THIÊN - Trang 272

- Tại sao đến muộn ?
Gỉa xin lỗi đáp :
- Thân thích bà con tiễn đưa tôi, cho nên đến chậm .
Nhương Thư nói :
- Làm tướng , một khi đã nhận mệnh lệnh là quên nhà , khi coi kỷ luật của
quân ngũ thì quên cha mẹ , khi tiếng trống đánh gấp thì quên thân mình .
Nay quân địch xâm nhập sâu, trong nước nhốn nháo , sĩ tốt phơi bày ở nơi
biên giới , nhà vua nằm không ấm chiếu , ăn không biết ngon , tính mệnh
trăm họ đều trông ở ông , tại sao lại nói chuyện tiễn đưa nhau ?
Bèn gọi người coi việc pháp luật trong quân ngũ , hỏi :
- Theo phép quân , hẹn mà đến muộn thì thế nào ?
Người kia nói :
- Bị tội chém .
Trang Giả hoảng sợ, sai người ruổi ngựa báo với Cảnh Công ,xin nhà vua
cứu cho . Người kia ra đi, chưa về kịp thì Trang Gỉa đã bị chém để nêu
gương cho ba quân . Tướng sĩ trong ba quân đều run sợ .
3. Mãi về sau, Cảnh Công sai sứ giả cầm cờ tiết đến tha cho Giả. Sứ giả phi
ngựa vào trong quân doanh. Nhương Thư nói :
- Viên tướng đã ở trong quân ngũ thì có khi không theo lệnh nhà vua .
Và hỏi người coi việc pháp luật trong quân ngũ :
- Ở trong quân doanh không được phi ngựa ! Nay sứ giả phi ngựa thì thế
nào ?
- Đáng chém !
Sứ giả hoảng sợ . Nhương Thư nói :
- Sứ giả của nhà vua không thể giết .
Bèn chém cái cây gỗ ở bên trái thành xe và con ngựa đi bên trái trong số ba
con ngựa để nêu gương cho ba quân . Nhương Thư bảo sứ giả trở về báo ,
sau đó mói cho quân ra đi .
Quân sĩ dừng lại nghỉ, lấy nước, nấu cơm, ăn uống. Nhương Thư thân hành
thăm hỏi sức khoẻ , cho thuốc , vỗ về thăm hỏi họ , đem tất cả tiền lương
của vị tướng quân chia cho sĩ tốt , cùng sĩ tốt nhận phần lương thực như
nhau ,hết sức giúp đỡ người yếu đuối mệt mỏi .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.