SỬ KÝ TƯ MÃ THIÊN - Trang 323

mình Trần Chẩn chia buồn với nhà vua. Sở Vương giận nói:
- Quả nhân không phải cử binh xuất quân mà được sáu trăm dặm đất, quần
thần đều mừng, một mình người chia buồn là tại làm sao?
Trần Chẩn thưa:
- Không phải. Theo điều thần thấy thì không thể lấy được đất Thượng Ư
mà trái lại Tề với Tần sẽ hòa hợp. Tần với Tề hòa hợp thì điều lo ngại nhất
định sẽ đến.
Sở Vương nói:
- Ông lấy gì làm căn cứ để nói thế.
Trần Chẩn thưa:
- Tần trọng Sở chẳng qua là vì có Tề. Nay Sở đóng cửa quan, tuyệt giao với
Tề thì Sở lại bị cô lập. Tần mong chờ gì ở cái nước bị cô lập mà cho sáu
trăm dặm đất Thượng Ư? Trương Nghi về Tần, thế nào cũng phụ bệ hạ, thế
là phía Bắc ta tuyệt giao với Tề; phía Tây phải lo lắng với Tần vậy. Rồi
quân lai nước ấy thế nào cũng đều đến. Đối với bệ hạ, không kế gì bằng bề
trong ngầm hợp với Tề mà bề ngoài thìtuyệt giao với Tề. Sai người theo
Trương Nghi. Họ cho ta đất, ta sẽ tuyệt giao với Tề cũng chưa muộn. Họ
không cho ta đất thì ta cứ ngầm hợp với Tề để mưu tính.
Sở Vương nói:
- Xin ông Chẩn câm miệng đừng nói nữa để đợi quả nhân được đất đã.
Bèn trao ấn tướng quốc cho Trương Nghi và cho Nghi nhiều cửa. Rồi đóng
cửa tuyệt giao với Tề. Lại sai một viên tướng quân đi theo Trương Nghi.
Trương Nghi đến Tần, giả vờ làm bị đứt dây vịn ngã xe, ba tháng không
vào chầu. Sở Vương nghe tin nói:
- Nghi cho quả nhân chưa kiên quyết tuyệt giao với Tề ư?
Bèn sai dũng sĩ sang Tống, mượn phù tiết của Tống, sang Bắc mắng Tề
Vương, Tề Vương giận lắm, nén lòng chịu phục tùng Tần. Tình giao hiếu
của Tần với Tề lại nối lại, Trương Nghi mới vào chầu, bảo sứ giả của Sở:
- Thần có sáu dặm đất ăn lộc xin hiến để dâng tả hữu của đại vương(7).
Sứ giả của Sở nói:
- Thần được lệnh của vương là lấy sáu trăm dặm đất của Thượng Ư, chứ
không thấy nói sáu dặm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.