SỰ LỪA DỐI HÀO NHOÁNG (MỘT NGƯỜI MỸ TRONG CUỘC CHIẾN TRANH VIỆT NAM) - Trang 244

đóng quân ban đêm gần đấy. Trong báo cáo trận đánh họ viét “Đồng chí
Dũng đã không thể trở về với chúng ta”.

Lúc 22 giờ, hai đại đội theo hàng dọc đi về hướng căn cứ Đồng Tháp

Mười. Dân quân địa phương và nông dân ấp Bắc, Tân Thới đã hỗ trợ họ
trong suốt cuộc chiến cũng đi theo một con đường khác về chỗ trú ẩn trong
những rừng dừa lân cận. Đi đầu là các toán quân chủ lực của Tiểu đoàn 261
đã chống cự ở ấp Bắc. Giữa hàng quân , lính bộ binh mang những người bị
thương và những người chết sẽ được làm lễ an táng trang trọng. Quân địa
phương của Tiểu đoàn 514 đi đoạn hậu với một trung đội bảo vệ phía sau.
Những người này di chuyển trong tình đồng đội và đã có thói quen bước đi
trong đêm. Họ chuyển những người bị thương xuống thuyền đang chờ trên
kênh. Hàng quân tiếp tục đi đến một chỗ lội qua sông, tiến lên không bị
phát hiện và về đến trại lúc 7 giờ sáng. Họ đã làm được nhiều hơn việc
thắng một trận, mang về một thắng lợi theo kiểu Việt Nam cũng như tổ tiên
hộ đã làm từ nhiều thế kỷ. Họ đã chiến thắng quân địch mạnh hơn họ.

Vann tỏ lòng tôn kính họ lúc họ vừa bắt đầu rút lui. Điều đó đúng đã đến

với anh vì anh là người báo tin của số phận. Không có anh, Bá có lẽ còn lờ
đờ khá lâu để đến ấp Bắc quá chậm chiến đấu. Trong quyết định phải thắng
quân địch, anh hối thúc buộc xe bọc thép tiến nhanh. Như vậy, anh dồn ép
cuộc chiến đến mức nhục mạ cao độ quân lực Sài Gòn và đưa lại chiến
thắng cho Việt cộng.

Đêm ấy tôi đi xe đến Tân Hiệp cùng Nicholas Turner, người New

Zealand, thông tín viên hãng thông tấn Reuter và Nguyễn Ngọc Rao, phóng
viên UPI. Những tin tức chúng tôi nắm được ở Sài Gòn về năm chiếc trực
thăng bị bắn hạ, những đội quân được máy bay chở đến thả giữa chiến
trường thật kỳ lạ khiến chúng tôi quyết định đến tại chỗ để xem điều gì đã
xảy ra. Chúng tôi sợ bị bắt hoặc cầm tù ở một trong những rào chắn thường
Việt cộng ngăn chặn về đêm. Nhưng chắc chắn chúng tôi mạo hiểm hơn
hiều khi ngồi trên chiếc Triumph nhỏ của Turner đi mỗi giờ 100 cây số trên
con đường nhựa hai chiều.

Cao đang trong tình trạng không muốn nói chuyện với chúng tôi. Ông ta

bước ngang dọc trước lều chỉ huy, không ngớt đưa hai tay lên vuốt tóc như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.