SỰ LỪA DỐI HÀO NHOÁNG (MỘT NGƯỜI MỸ TRONG CUỘC CHIẾN TRANH VIỆT NAM) - Trang 582

trách nhiệm phần phía nam của Quân đoàn 1. Như vậy, ông muốn tăng
cường cho Hải quân đã quá phân tán nhưng nhất là ngăn chặn sự độc quyền
của họ ở vùng này. Chương trình bình định của Walt không bỏ đi nhưng co
lại như một miếng da cũ.

Từ Trân Châu Cảng, Krulak theo dõi tất cả những việc ấy với tâm trạng

của Vann năm 1963. Ông thấy tai họa đến gần mà không ngăn chặn đượcc.
Trong hệ thống quân đội, người ta lắng nghe một người vì cấp bậc và quá
khứ nhưng câu trả lời hợp lẽ lại là một vấn đề khác. Greene không thể l àm
gì hơn và không dựa vào đô đốc Hải quân Sharp, tổng chỉ huy Thái Bình
Dương được nữa. Dưới sức ép của Bộ tổng tham mưu không ngừng hỗ trợ
những đề nghị tăng cường của Sài Gòn gửi tới McNamara, Sharp đã
nhượng bộ. Westmoreland hài lòng nhìn sự leo thang chiến tranh dọc
đường ranh giới khu phi quân sự “Chúng tôi tiếp tục làm họ đổ máu, ông
nói, cho đến khi Hà Nội công nhận chúng tôi đã làm đất nước họ nhợt nhạt
trong nhiều thế hệ”.

Mười ngày sau lời huênh hoang ấy của Westmoreland , ngày 24 tháng Tư

năm 1967, năm lính thủy đánh bộ ở Khe Sanh đi tuần tra rơi vào một cuộc
phục kích ở bụi tre trên đồi 861 phía tây bắc đường băng. Chỉ một người
sống sót. Trận đầu tiên và trận dữ dội nhất của những trận đánh ở Khe
Sanh, “trận đánh những ngọn đồi” vừa bắt đầu.

Krulak đã đúng khi cố gặng để lính thủy đánh bộ chiếm những ngọn đồi

khống chế thung lũng. Những người Việt Nam hiểu điều đó. Một trung
đoàn của Sư đoàn 325 C đã lợi dụng sương mù và mấy thấp đợt gió mùa,
chiếm cứ đồi 861 và hai đồi khác phía dưới, ngọn 881 nam và 881 bắc. Một
trung đoàn thứ hai dự phòng đâu đó xa hơn. Sau này người ta biết các đội
công binh Bắc Việt đã làm việc ở trong những ngọn đồi này ba tháng trước
khi bộ binh tới mà không bị lính thủy đánh bộ phát hiện. Walt lại giảm
quân số tiểu đoàn xuống còn một đại đội vì trong nhiều tháng không thấy
một đối phương nào. Westmoreland muốn giữ lại đường băng. Vậy là lính
thủy đánh bộ phải đuổi quân lính Bắc Việt ra khỏi những ngọn đồi. Họ
không biết rõ tầm quan trọng của những lực lượng họ phải đối đầu và
không biết lợi thế địa hình quân địch đã chuẩn bị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.