SỰ MINH ĐỊNH CỦA ĐỊA LÝ - Trang 391

hơn so với hai siêu cường này, hoặc so với Nga và châu Âu, nó lại
chính là chìa khóa địa lý của Trung Đông (về các mặt vị trí, về tính
đại diện dân tộc và tôn giáo, và các nguồn lực năng lượng), những
yếu tố có vai trò quan trọng căn bản trong địa chính trị toàn cầu.

Ngoài ra còn có những yếu tố mà nhà sử học đương đại Michael

Axworthy gọi là “ý tưởng về Iran”, trong đó có tính đến văn hóa, và
ngôn ngữ ở mức ngang nhau với chủng tộc chủ nghĩa và lãnh thổ.
Theo cách làm của Hy Lạp và Trung Quốc cổ đại, Iran đã thu hút
vào quỹ đạo ngôn ngữ của mình những dân tộc với những ngôn ngữ
khác: đây là cốt lõi của chủ nghĩa đế quốc theo kiểu hòa bình, một
chủ nghĩa phù hợp hoàn hảo với ý tưởng của McNeill, theo đó một
nền văn minh là kết quả có được từ sự ảnh hưởng qua lại của các
nền văn hóa này đến những nền văn hóa khác. Tiếng Dari, tiếng
Tadjik, tiếng Urdu, tiếng Hindi, tiếng Bengal, tiếng Arab Iraq đều
hoặc là những biến thể của tiếng Ba Tư, hoặc đã chịu ảnh hưởng
đáng kể của nó. Khi đi du lịch suốt từ Baghdad đến Kolkata, người
ta nhận ra rằng “thực sự không bao giờ rời khỏi trường ảnh hưởng
của văn hóa Ba Tư.” Nếu chúng ta xem xét chăm chú một cách vắn
tắt về lịch sử của Iran và các bản đồ cổ của khu vực này, chúng ta
sẽ còn hiểu rõ hơn nhận xét ấy.

Nhà nước Đại Iran ra đời năm 700 TCN với người Media, một

dân tộc đã thiết lập, cùng với sự trợ giúp của người Scythia, một
nhà nước độc lập ở phía tây bắc. 100 năm sau, đế chế này đã trải
dài từ trung tâm Anatolia đến Hindu Kush (tức là từ Thổ Nhĩ Kỳ đến
Afghanistan), và tới tận vịnh Ba Tư. Vào năm 549 TCN, Cyrus Đại
đế, hoàng tử của dòng họ Achaemenid, đã chiếm giữ thủ đô Media
của Ecbatana (Hamadan), ở phía tây Iran, trước khi tiếp tục những
cuộc chinh phục của mình. Bản đồ của Đế chế Achaemenid, được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.