SỰ MINH ĐỊNH CỦA ĐỊA LÝ - Trang 417

Do Thái và nhiều dân tộc thiểu số khác. Nền giáo dục và đoạn đời
tuổi trẻ ông ta được hưởng, do vậy, đã tạo ra một người Âu trong
tâm hồn ông, và chính điều ấy đã đưa ông tới chỗ chấp nhận một
quan niệm hết sức rộng và hiện đại về dân tộc. Đối với ông, bất cứ
ai tự nhận mình là người Thổ, nói tiếng Thổ và sống ở Thổ Nhĩ Kỳ
đều là người Thổ Nhĩ Kỳ, cho dù đó là người Do Thái hay theo đạo
Kitô. Nhận thấy Istanbul gắn bó quá mức với chế độ cũ, Ataturk đã
dời đô đến Ankara, trái tim của Anatolia, ông đã không cố gắng để
thu hồi lại những tỉnh của Ottoman trước kia trong khu vực Balkan
và Trung Đông, ông mong muốn trước hết là tạo ra một nhà nước
vừa cắm rễ sâu trong vùng đất nội địa, lại vừa đi theo châu Âu và
phương Tây - nhưng ông không có đủ thời gian để được nhìn thấy
sự lên ngôi của nền dân chủ trong đất nước này. Khi ông qua đời,
quân đội đã nắm lấy quyền kiểm soát chế độ. Rằng việc tập trung
quá mức vào Anatolia, Ataturk đã vô tình mở cửa cho Hồi giáo, vốn
cắm rễ sâu hơn ở Tiểu Á so với Constantinople. Sự phát triển dân
chủ của Thổ Nhĩ Kỳ từng bị gián đoạn bởi nhiều cuộc đảo chính,
cuối cùng đã đem lại quyền bỏ phiếu cho quần chúng nghèo khổ và
ít học của vùng nông thôn Anatolia, điều đã đưa lại những hậu quả
tai hại về sau này.

Trong những thập kỷ đầu tiên của nhà nước Cộng hòa Thổ Nhĩ

Kỳ, của cải và quyền lực đều thuộc về quân đội và giới thượng lưu
thế tục của Istanbul. Nhưng mọi thứ bắt đầu thay đổi vào những
năm đầu thập niên 1980, khi thủ tướng mới, Turgut Ozal, rất sùng
đạo Hồi thuộc xu hướng thầy tu khổ hạnh, có nguồn gốc từ miền
Trung Anatolia, bắt đầu thực hiện một loạt cải cách tự do hóa nền
kinh tế nhà nước. Tuy nhiên, thiên tài của Turgut Ozal là để duy trì
liên minh của Thổ Nhĩ Kỳ với phương Tây, nhưng cùng lúc đó, ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.