SỰ MINH ĐỊNH CỦA ĐỊA LÝ - Trang 58

mình. Để biện giải cho sự thiếu tham vọng của mình, họ đã đưa
ra chuyện “toàn vẹn lãnh thổ” của Iraq, như thể là cảnh khổ cực
có thể nảy sinh từ sự sụp đổ của Nhà nước này cũng sẽ tương
đương với đời sống khổ cực đã nảy sinh từ sự tồn tại của chính
Nhà nước ấy, đối với người Kurd ở phía bắc và người Shia ở
phía nam.

Đó là nếu như biên giới tưởng tượng của Trung Âu đã từng là vô

hạn, mở rộng đến tận Lưỡng Hà, nhưng mọi chuyện sẽ sớm xoay
chuyển theo kiểu khác. Năm 2006, trong thời khắc tồi tệ nhất của
cuộc chém giết giáo phái ở Iraq diễn ra sau sự sụp đổ của nhà
nước, một tình trạng đã có thể sánh ngang với mức độ bạo lực mà
Saddam trước đó từng bắt cả nước phải chịu, Wieseltier cũng biết
điều để thừa nhận rằng ông ta đã có “những nghi ngờ về sự ngạo
nghễ” mà chúng ta từng phô trương. Mặc dù đã ủng hộ cuộc chiến
tranh này, nhưng ông thú nhận rằng không còn điều gì là hữu ích để
nói, khi phải đối mặt với một thảm họa như thế: ông đã từ chối đứng
trong đám người ủng hộ cuộc xâm lược này, những người đã nhọc
nhằn tìm cách tự bào chữa.

Chính tôi cũng đã ủng hộ cuộc chiến tranh Iraq qua những bài

báo và với tư cách là thành viên nhóm người từng hối thúc chính
quyền Bush tiến hành cuộc xâm lược. Tôi đã từng rất ấn tượng với
sức mạnh của quân đội Mỹ tại Balkan, và dựa vào nhận định rằng
Saddam đã trực tiếp hoặc gián tiếp giết nhiều người hơn Milosevic
và là một mối đe dọa chiến lược do bị cho là có sở hữu vũ khí giết
người hàng loạt, tôi thấy dường như một cuộc can thiệp vào lúc đó
là chắc chắn và đúng đắn. Tôi cũng từng là một nhà báo, một nghề
có liên quan thật chặt chẽ với câu chuyện của tôi: khi làm tường
thuật từ Iraq trong những năm 1980, tôi đã quan sát thấy Iraq của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.