SỰ NGHIỆP CẢ CUỘC ĐỜI - Trang 171

chú ý của mọi chiến sĩ và cán bộ trong các Lực lượng vũ trang Liên Xô. Tôi
đã được chứng kiến các chiến sĩ ở các đơn vị và phân đội chú ý lắng nghe,
các sĩ quan và tướng lĩnh nghiên cứu nó như thế nào.

Mệnh lệnh số 227 là một trong những văn kiện có tác dụng mạnh nhất

trong những năm chiến tranh xét về tầm sâu của nội dung yêu nước và mức
độ tình cảm mãnh liệt. Sau đây là một số đoạn:

“Quân thù đã ném ra mặt trận thêm những lực lượng mới và không đếm

xỉa đến những thiệt hại lớn lao, cứ xông tới trước, chiếm những vùng mới,
tàn phá và tiêu hủy các thành thị và làng mạc của chúng ta, hãm hiếp, cướp
bóc và giết hại nhân dân Liên Xô”.

“Có một số người ngu dốt ở ngoài mặt trận tự an ủi mình bằng những

câu chuyện nói rằng chúng ta có thể còn phải rút lui xa hơn nữa về phía
Đông, vì chúng ta có vùng lãnh thổ rộng lớn, có nhiều đất, nhiều dân và lúa
mì thì bao giờ chúng ta cũng có thừa thãi… Những câu chuyện như vậy thật
là hoàn toàn giả dối, gian trá, chi có lợi cho kẻ thù của chúng ta.”

“Mỗi chỉ huy trưởng, mỗi chiến sĩ Hồng quân và cán bộ chính trị phải

hiểu rằng phương tiện của chúng ta không phải là vô hạn, lãnh thổ của Nhà
nước xô-viêt không phải là vùng hoang mạc, mà là nơi có nhân dân, công
nhân, nông dân, trí thức, bố mẹ, vợ con, anh em chúng ta…”

“Sau khi mất U-crai-na, Bê-lô-ru-xi-a, Pri-ban-tích, Đôn-bát và các

vùng khác, lãnh thổ của chúng ta hẹp hơn trước nhiều, và như thế là dân,
lúa mì, kim loại, nhà máy, công xưởng cũng ít đi. Chúng ta đã mất hơn 70
triệu dân, trên 800 triệu pút lúa mì trong năm và trên 10 triệu tấn kim loại
trong năm. Hiện nay, chúng ta không có ưu thế so với bọn Đức cả về nhân
lực lẫn về dự trữ lúa mì. Rút lui xa hơn nữa tức là giết mình và do đó giết
chết cả Tổ quốc chúng ta nữa”.

“Vì thế cần phải chấm dứt việc rút lui. Không lùi một bước”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.