SỰ NGHIỆP CẢ CUỘC ĐỜI - Trang 172

“Cần phải ngoan cường bảo vệ mỗi vị trí, mỗi thước đất xô-viêt cho đến

giọt máu cuối cùng, cần phải bám chặt vào mỗi mảnh đất xô-viềt và bảo vệ
nó cho đến khả năng cuối cùng”.

“Chúng ta có thể chịu đựng nổi đòn tiến công rồi sau đó đánh bật quân

thù trở lại, được không? Được, chúng ta có thể làm được việc đó, vì các nhà
máy và công xưởng của chúng ta ở hậu phương bây giờ đang làm việc rất
tốt, Và mặt trận chúng ta ngày càng nhận được thêm nhiều máy bay, xe
tăng, đại bác và súng cối.

Thế thì chúng ta còn thiếu cái gì?

Thiếu trật tự và kỷ luật trong các đại đội, tiểu đoàn, trung đoàn, sư đoàn,

trong các đơn vị xe tăng, các phi đội. Chúng ta cần phải lập nên một nền
trật tự hết sức nghiêm ngặt và kỷ luật sắt trong quân đội chúng ta, nếu
chúng ta muốn cứu vãn tình thể và bảo vệ Tổ quốc chúng ta”.

Mệnh lệnh đề nghị “dùng bàn tay sắt để chặn đứng lối tuyên truyền nói

rằng chúng ta có thể và dường như cần phải rút xa hơn nữa về phía đông”,
rằng dường như việc rút lui như thế chẳng có hại gì. Theo mệnh lệnh đó,
các tiểu đoàn phạm binh đã được áp dụng trong quân đội.

Một số nhà sử học tư sản quy toàn bộ nội dung của mệnh lệnh ấy thành

những biện pháp cưỡng chế; vứt bỏ các mặt chính trị và đạo đức của nó, họ
khẳng định rằng việc áp dụng những biện pháp cưỡng chế bằng mệnh lệnh
số 227 là nguyên nhân chủ yếu của thắng lợi mà bộ đội Liên Xô đã giành
được ở Xta-lin-grát. Ý đồ chính trị của ngón lộn sòng và lối xuyên tạc này
thì quá rõ. Họ nhằm mục đích làm giảm bớt trước mắt nhân dân thế giới cái
tinh thần anh hùng có tính chất quần chúng của các chiến sĩ Liên Xô đã
được thể hiện rõ ở trận đánh vào loại ác liệt nhất trong chiến tranh thế giới
thứ hai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.