Phương diện quân Xta-lin-grát đã từ lực lượng dự bị của mình điều tập
đoàn quân 57 ra tuyến Áp-ga-nê-rô-vô - Rai-gô-rốt.
Ngày 10 tháng Tám, trên tuyến sông Ác-xai - Áp-ga-nê-rô-vô, tập đoàn
quân xe tăng 4 của Đức cũng buộc phải chuyển sang phòng ngự. Việc tập
đoàn quân 6 và tập đoàn quân xe tăng 4 của Đức chuyển sang phòng ngự đã
buộc bộ chỉ huy địch bắt tay vào chuẩn bị một chiến dịch tiến công mới
nhằm chiếm Xta-lin-grát bằng những đòn đánh gọng kìm cùng một lúc của
cả hai tập đoàn quân này: tập đoàn quân 6 đánh ở vùng Véc-khơ-ne - Bu-di-
nôp-ca từ phía Tây - Bắc xuống, và tập đoàn quân xe tăng 4 đánh ở vùng
Áp-ga-ne-rô-vô từ phía Nam lên. Để bố trí lại đội hình, điều các đơn vị mới
và chuẩn bị cho chiến dịch này, địch đã phải mất gần một tuần lễ.
Mặc dầu bộ đội Liên Xô do chiến đấu ngoan cường, lúc đầu đã có thể
làm chậm tốc độ tiến công của quân Đức trên những tuyến cách xa Xta-lin-
grát rồi sau đó chặn chúng lại trước tuyến phòng ngự vành ngoài, nhưng đối
với chúng ta, tình huống trên hướng Xta-lin-grát vào những ngày gần giữa
tháng Tám còn vô cùng căng thẳng. Trận tuyến Xta-lin-grát đã kéo dài đến
800 ki-lô-mét.
Đại bản doanh và Bộ Tổng tham mưu càng ngày càng nhận rõ rằng bộ
tư lệnh phương diện quân này rõ ràng là không đủ sức lãnh đạo và tổ chức
hoạt động chiến đấu cho một số lượng bộ đội lớn như thế, hơn nữa, các lực
lượng này lại buộc phải chiến đấu cực kỳ ác liệt trên hai hướng tách rời
nhau. Bộ tư lệnh này cũng không đủ sức chỉ đạo thi hành những biện pháp
cần thiết theo nhiệm vụ của Hội đồng quốc phòng Nhà nước giao và theo
yêu cầu của tình hình chiến sự nhằm tăng cường phòng ngự thành phố và
thỏa mãn nhu cầu của bộ đội về các sản phẩm do ngành công nghiệp thành
phố sản xuất.
Ngày 5 tháng Tám, Đại bản doanh quyết định chia Phương diện quân
Xta-lin-grát thành hai phương diện quân riêng - Phương diện quân Xta-lin-
grát và Phương diện quân Đông - Nam gồm các đơn vị ở cánh trái của