tăng cường cho nó. Chẳng hạn như, theo lệnh của tư lệnh Phương diện quân
Xta-lin-grát, quân đoàn xe tăng 13, một số trung đoàn xe tăng và pháo binh
độc lập đã được điều đến đây cho tập đoàn quân 51.
Ngày 4 tháng Chạp, tôi báo cáo lên Tổng tư lệnh tối cao về tình hình
diễn ra ở đây. Một quyết định được thông qua: điều tập đoàn quân cận vệ 2
và cả một số đơn vị và binh đoàn khác từ lực lượng dự bị của Đại bản
doanh cho Phương diện quân sông Đôn làm lực lượng đột kích cơ bản để
tiêu diệt cánh quân bị vây. Đại bản doanh đã đặt vào tập đoàn quân ấy một
niềm hy vọng đặc biệt trong kế hoạch chiến lược lớn nhằm tiêu diệt cánh
Nam của quân phát-xít Đức. Và giờ đây Đại bản doanh cũng không phải là
không có ý đó khi giao cho tập đoàn quân cận vệ 2 nhiệm vụ bước đầu là
tham gia vào việc tiêu diệt quân bị vây của Pao-lút.
Ngay ngày hôm đó, tôi đã chỉ thị cho Bộ Tổng tham mưu phải dùng mọi
biện pháp để tập trung tập đoàn quân cận vệ 2 vào địa bàn của Phương diện
quân sông Đôn chỉ xong trước ngày 18 tháng Chạp. Ngày 5 tháng Chạp, Bộ
Tổng tham mưu đã báo cáo cho tôi biết là cần huy động 165 chuyến tàu hóa
để vận chuyển, và từ 18 giờ ngày 4 tháng Chạp, bộ đội đã bắt đầu lên tàu.
Toàn bộ kế hoạch chuyên chở cũng đã được báo cáo rõ.
Ngoài ra, cũng ngay lúc bấy giờ, để tăng cường cho hướng Tây - Nam,
Đại bản doanh đã quyết định thành lập tập đoàn quân xung kích 5, đến ngày
9 tháng Chạp thì triển khai nó ở khoảng giữa tập đoàn quân xe tăng 5 của
Phương diện quân Tây - Nam và tập đoàn quân 51 của Phương diện quân
Xta-lin-grát, và đặt dưới quyền chỉ huy của tư lệnh Phương diện quân Xta-
lin-grát.
Tập đoàn quân xung kích 5 có nhiệm vụ hiệp đồng với tập đoàn xe tăng
5 tiêu diệt cánh quân địch ở vùng Ni-giơ-ne - Tsi-rơ-xcai-a và Tróc-mô-xin
và trong bất kỳ trường hợp nào cũng không được để cho chúng đột phá
nhằm hợp nhất với cánh quân phát-xít trong vòng vây. Có dự kiến là sau