SỬ TA CHUYỆN XƯA KỂ LẠI TẬP 3 - Trang 139

Chúa Nguyễn đại phá thủy quân Tây

Dương

ã hai lần mang quân vào đánh Đàng Trong, lần nào cũng phải

kéo về mà không được tích sự gì, kể cả lần điều động đại quân hùng hậu,
đưa vua đích thân đi chinh phạt mà kết quả cũng không hơn, Thanh Đô
Vương Trịnh Tráng tức không để đâu cho hết. Đầu óc ông nung nấu ý định
phải làm sao trả được mối hận này.

Nhận thấy khó đánh bại được chúa Nguyễn nếu chỉ dùng bộ binh, mà phải

kết hợp với thuỷ binh, thọc vào sau lưng đối phương mới có cơ hội chiến
thắng, Trịnh Tráng chợt nhớ đến những tàu buôn Hòa Lan (nay gọi là Hà
Lan) thường ghé đến buôn bán với Đại Việt. Trong việc giao thương với họ,
ông từng mua không chỉ các đồ xa xỉ dùng cho cung vua và phủ chúa, mà cả
súng “thần công” và thuốc súng của họ nữa. Ông cũng rất quan tâm đến
những con tàu được trang bị hỏa lực mạnh của người Tây dương. Lập tức,
Trịnh Tráng gửi một bức thư cho Anthony van Diemen, viên toàn quyền
Công ti Đông Ấn Hà Lan tại Batavia (Jakarta ngày nay) mà ông vẫn có mối
quan hệ. Trong thư, ông ngỏ ý muốn phía Hà Lan chuyển cho ông hai hoặc
ba tàu chiến và 200 lính bắn giỏi để giúp ông huấn luyện quân sĩ.

Đồng thời, chúa Trịnh yêu cầu người Hà Lan gửi cho Đàng Ngoài 50

thuyền chiến với binh lính được tuyển lựa kĩ để cùng quân Trịnh đi đánh
Đàng Trong. Đổi lại sự giúp đỡ này, chính quyền Đàng Ngoài sẽ tặng cho
binh lính Hà Lan 20.000 - 30.000 lạng bạc. Ngoài ra, Chúa cũng hứa hẹn với
người Hà Lan rằng ông sẽ bắt dân chúng Đàng Trong phải nộp cống cho
Toàn quyền Đông Ấn. Lời đề nghị của chính quyền Đàng Ngoài đã thuyết
phục được phía Hà Lan chấp thuận, vì Công ti Đông Ấn Hà Lan cũng đang
rất tức giận về việc Đàng Trong đã tịch thu hàng hóa của chiếc tàu
Grootebroek trị giá tới hàng chục ngàn đồng tiền Hà Lan thời đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.