SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 127

– Cái gì?
– Liệu phụ nữ có thể đập được những cú như vậy không? Tại sao nhất

thiết phải là đàn ông cơ chứ?

– Tại vì vào thời kì đó, nhân chứng là bà Deborah Cooper đã chính thức

nhận dạng rằng kẻ sát nhân là đàn ông. Thôi đủ rồi đấy, cuộc đối thoại này
đến đây chấm dứt, nhà văn ạ. Anh làm tôi bực mình quá.

– Thế còn anh, bản thân anh nghĩ gì về toàn bộ chuyện này?
Anh ta rút trong ví ra tấm ảnh gia đình.
– Tôi có hai con gái, nhà văn ạ. Một đứa mười bốn và một đứa mười bảy

tuổi. Tôi không thể tưởng tượng được mình có thể sống sót qua sự kiện mà
cha Kellergan đã phải trải qua. Tôi muốn biết sự thật. Tôi muốn có công lý.
Công lý không phải là tổng hợp tất cả những sự kiện đơn giản: đó là một
công việc phức tạp hơn nhiều. Vậy nên tôi phải tiếp tục cuộc điều tra. Nếu
như tôi phát hiện ra Quebert vô tội, hãy tin tôi rằng ông ta sẽ được thả tự
do. Nhưng nếu ông ta là tội phạm, thì hãy tin chắc rằng tôi sẽ không đời
nào để cho Roth lừa bịp quan tòa một lần nữa dù cho Roth biết bí quyết thả
tội phạm. Điều đó sẽ không xảy ra thêm một lần nữa, vì đó không phải là
công lý.

Với vẻ của con bò dại đang lên cơn, Gahalowood lại có triết lý làm tôi

rất vui lòng.

– Suy cho cùng về bản chất thì anh là người tốt bụng, trung sĩ ạ. Tôi sẽ

trả tiền bánh rán, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện tiếp chứ?

– Tôi không muốn ăn bánh rán, tôi muốn anh biến ngay khỏi đây. Tôi

còn phải làm việc.

– Nhưng anh phải báo cho tôi biết điều tra thì phải làm gì. Tôi không

biết điều tra. Thế tôi phải làm thế nào?

– Tạm biệt nhà văn. Tôi gặp anh hôm nay thế là đủ cho cả tuần rồi đấy

nhé. Mà có khi đủ cho cả đời tôi nữa rồi cũng nên.

Thất vọng vì không được đánh giá nghiêm túc, tôi cũng không muốn nài

nỉ nữa. Tôi chìa tay ra để chào anh ta, bằng những ngón tay to béo, anh ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.