26
N-O-L-A
(Aurora, New Hampshire, thứ Bảy ngày 14 tháng
Sáu năm 1975)
“Nếu như cánh nhà văn là những cá nhân yếu đuối, thì Marcus ạ, là vì họ
có thể cảm nhận được hai nỗi đau đớn, tức gấp đôi so với người bình
thường: nỗi đau tình và nỗi đau sách. Viết một cuốn sách, cũng giống như
yêu một người nào đó: điều này có thể đau đớn vô cùng.”
THÔNG BÁO TỚI TOÀN THỂ ĐỘI NGŨ NHÂN VIÊN
Các anh/chị hẳn đã lưu ý tới việc từ một tuần nay ông Harry Quebert
ngày nào cũng lui tới dùng bữa trưa tại nhà hàng chúng ta. Ông
Quebert là nhà văn lớn đến từ New York, do vậy yêu cầu toàn đội ngũ
nhân viên phải dành cho ông sự chăm sóc đặc biệt. Cần phải phục vụ
và đáp ứng mọi nhu cầu của ông Quebert một cách chu đáo và tế nhị
nhất. Nghiêm cấm không bao giờ được quấy rầy ông Quebert. Bàn số
17 chỉ để dành riêng cho ông Quebert cho tới khi có thông báo mới.
Không bao giờ để cho khách hàng khác ngồi vào bàn số 17 đã được
dành riêng cho ông Quebert.
Tamara Quinn.
Trọng lượng của chai xi rô lá đỏ làm cho chiếc mâm bị mất cân bằng.
Ngay khi nàng đặt chai xi rô lên đó, nó bắt đầu chao đảo; rồi vì muốn tóm
lại cái chai mà đến lượt nàng cũng mất thăng bằng luôn, một mớ âm thanh
hỗn độn ầm ĩ nổ ra, chiếc mâm rơi xuống đất kéo theo cả nàng cũng ngã
sóng soài.
Harry ngó vào phía bên trong quầy.