21
Tình yêu trắc trở
“Marcus, anh có biết cách duy nhất để đo mức độ tình yêu của anh dành
cho một người là thể nào không?
– Không ạ.
– Đó là để mất người mình yêu.”
Trên đường đi Montburry, có một cái hồ nhỏ mà tất cả mọi người trong
vùng đều biết, vào những ngày đẹp trời, từng tốp gia đình và bọn trẻ nô nức
đổ về đây nghỉ hè. Ngay từ sáng sớm, cả khu vực này đã đông nghịt người:
khăn tắm trải la liệt ở trên bờ; dưới những tán ô lớn, các ông bố bà mẹ nằm
dài thư giãn còn bọn trẻ con thì khua khoắng ầm ĩ trong làn nước xanh lam
ấm áp; bọt nước nổi đầy nơi rác thải và đồ thừa từ những bữa pic nic bị
dòng nước cuốn đi chồng chất lên nhau. Cách đây khoảng hai năm, kể từ
vụ một đứa trẻ dẫm phải kim tiêm đã qua sử dụng ở trên bờ thì hội đồng
thành phố Montburry đã phải nỗ lực không ngừng để dọn dẹp quy hoạch lại
khu vực này. Những chiếc bàn để ăn pic nic cùng với những lò nướng được
dựng sẵn để tránh hiện tượng hàng loạt các bếp lửa do khách nghỉ mang
đến bùng lên một cách hỗn loạn khiến cho cảnh tượng trên bãi cỏ hệt như
trên mặt trăng; số lượng các thùng rác đã tăng lên đáng kể, nhiều nhà vệ
sinh được xây dựng và đưa vào sử dụng; bãi để xe, nằm ngay cạnh bờ hồ,
vừa được mở rộng và đổ bê tông và từ tháng Sáu tới tháng Tám, một đội
nhân viên bảo trì hàng ngày đến dọn sạch bờ hồ khỏi nào là rác thải, bao
cao su đã qua sử dụng và cứt chó. Vào cái ngày mà tôi đến đây tìm cảm
hứng cho cuốn sách, bọn trẻ vừa mới bắt được một con ếch nhiều khả năng
đó là sinh vật cuối cùng còn sống sót trong hồ và chúng đang cố gắng vặt
trụi tất cả các chi của con vật tội nghiệp bằng cách kéo cả hai chân sau của
nó ra. Erne Pinkas nói rằng hồ nước này là một minh họa điển hình cho sự