SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 322

Thế nên anh ta mua cho tôi tai nghe với chiếc máy nghe nhạc bỏ túi và
chiếc CD màu đen này, tôi nghe suốt. Anh ta bảo, như thế màng nhĩ tôi có
thể nổ tung chứ nếu không thì cái đồn cảnh sát sẽ bị nổ tung vì những cú
gọi điện phàn nàn của hàng xóm.

– Thế còn chiếc mô tô? Tôi hỏi.
– Rốt cuộc thì tôi cũng sửa xong rồi. Đẹp đấy chứ hả?
Bây giờ khi đã biết kết cục về con gái mình, thì ông có thể kết thúc việc

sửa chữa chiếc mô tô mà ông ta bắt đầu sửa từ buổi tối cô con gái mất tích.

David Kellergan mời chúng tôi ngồi trong bếp, tiếp chúng tôi món trà đá.
– Khi nào anh trả lại tôi bộ hài cốt của con gái tôi hả trung sĩ? Ông hỏi

Gahalowood. Giờ phải chôn nó chứ.

– Sắp rồi, thưa ông. Tôi biết là rất khó khăn.
Người cha xoay xoay cốc nước.
– Nó thích uống trà đá lắm, ông nói với chúng tôi. Các tối mùa hè,

chúng tôi thường pha cả chai to rồi mang ra ngoài bãi biển vừa uống vừa
ngắm mặt trời xuống thấp dần dưới đại dương, những chú mòng biển bay
lượn trên bầu trời. Nó rất thích mòng biến, nó yêu chúng vô cùng. Các anh
biết không?

Tôi thừa nhận và nói:
– Thưa ông Kellergan, trong hồ sơ có nhiều điểm chưa sáng tỏ. Đó là lí

do vì sao trung sĩ Gahalowood và tôi có mặt tại đây.

– Những điểm chưa rõ à? Dễ tưởng tượng lắm… Con gái tôi bị giết, bị

chôn trong vườn. Thế các anh có tin gì mới không?

– Thưa ông Kellergan, ông có biết Elijah Stern không? Trung sĩ hỏi.
– Hơi hơi. Tôi có gặp ông ấy vài lần ở Aurora. Nhưng cách đây lâu lắm

rồi. Một tay đại gia.

– Thế còn người giúp việc cho ông ta? Người đàn ông tên là Luther

Caleb?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.