SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 376

gọi chúng tôi vào.

– Anh thấy thế nào? Vừa bước vào phòng, tôi vừa hỏi ông ta.
– Mắt ông ta sáng hấp háy:
– Chỉ đơn giản là rất tuyệt, anh Goldman ạ! Tuyệt vời! Tôi biết, anh là

thằng đàn ông biết thời!

– Xin lưu ý đây mới chỉ là những ghi chép của tôi. Trong đó có những

việc không được phép xuất bản.

– Tất nhiên rồi, anh Goldman. Tất nhiên rồi. Dù sao đi chăng nữa, chúng

ta sẽ phải trải qua những thử thách cuối cùng.

Ông ta gọi một chai rượu champagne, đặt bản hợp đồng lên bàn và tóm

tắt nội dung chính: Cuối tháng Tám bàn giao bản thảo. Các dự án quảng
cáo đã được làm xong. Sau hai tuần, đọc lại và trình bày. Tháng Chín, in.
Dự kiến xuất bản muộn nhất vào tuần cuối tháng Chín. Thật là một kế
hoạch hoàn hảo! Hip hip hip! Hoan hô!

– Thế nếu cuộc điều tra lúc đó chưa hoàn thành? Tôi hỏi. Tôi phải kết

thúc cuốn sách như thế nào đây?

Barnaski chuẩn bị sẵn câu trả lời từ lâu, kể cả bộ phận pháp lý của công

ty cũng đã duyệt:

– Nếu cuộc điều tra đã kết thúc, thì đó sẽ là cuốn truyện tường thuật

chính xác. Nếu nó chưa kết thúc, thì chúng ta sẽ bỏ ngỏ chủ đề hoặc là anh
tự nghĩ ra kết thúc, khi đó nó sẽ là tiểu thuyết. Về mặt pháp lí không có gì
là sai trái, còn đối với độc giả thì điều đó cũng không có gì khác. Hơn nữa,
nếu cuộc điều tra chưa kết thúc thì càng tốt: chúng ta có thể viết tiếp tập
hai. Thật quá béo bở!

Ông ta nhìn tôi với vẻ thông hiểu; nhân viên phục vụ mang rượu tới, ông

ta đề nghị tự tay mình mở. Tôi kí hợp đồng. Ông ta mở nắp, rượu phụt
mạnh, bắn ra khắp nơi. Ông ta rót đầy hai cốc, một cho Douglas và một cho
tôi. Tôi hỏi:

– Ông không uống à?
Ông ta lau hai tay vào gối, tỏ thái độ không thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.