SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 466

– Có hẹn á? Nhưng người ta đến giao nước uống sáng nay. Ngay từ thứ

Tư tuần trước, mẹ…

– Con là con gái lớn rồi, phải không nào? Bà ngắt lời một cách khô

khan. Con có hai cánh tay, con biết nơi nào là nhà kho. Không cần phải đi
học ở đại học Harvard mới có thể xếp két Coca này chồng lên két Coca
khác: mẹ chắc chắn con giải quyết tốt việc này. Đừng có giương đôi mắt
thỏ lên nhìn người giao hàng, rồi bắt anh ta làm hộ đấy nhé! Đến lúc tự con
phải xắn tay áo lên mà làm việc!

Không thèm ngước mắt nhìn con gái, bà Tamara nhặt chìa khóa xe hơi

đứng dậy bỏ đi. Nửa tiếng sau khi bà đi khỏi, một chiếc xe tải khổng lồ đỗ
phía sau tiệm Clark’s: người giao hàng chất một chồng két nước Coca trước
lối vào cửa giao hàng.

– Có cần giúp không? Anh ta hỏi Jenny sau khi cô ký vào giấy nhận

hàng.

– Không ạ. Mẹ tôi muốn tôi tự làm mọi việc.
– Thế tùy cô. Chúc cô một ngày tốt đẹp.
Chiếc xe tải nổ máy chạy đi. Jenny bắt đầu khuân từng két nước rất nặng

xếp vào trong kho. Cô gần bật khóc. Đúng lúc đó , Travis lái xe đi tuần
ngang qua và nhìn thấy cô. Anh dừng xe ngay lập tức, nhảy xuống khỏi xe.

– Cần giúp một tay không? Anh đề nghị.
Cô nhún vai.
– Mình làm được mà. Chắc bạn còn nhiều việc khác phải làm, cô nói

nhưng không dừng tay.

Anh chỉ vào kết nước Coca, cố gắng bắt chuyện.
– Người ta bảo cách pha chế loại nước này là bí mật. Nó được cất trong

két sắt ở Atlanta.

– Mình không biết.
Anh theo Jenny đến tận nhà kho, chồng hết két nước này lên két nước

khác vừa khuân vào. Jenny không nói năng gì, anh lại tiếp tục giải thích:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.