SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 483

thế. Tôi phải đánh trống lảng, nhưng trong lòng rất lo lắng: chuyện này cần
phải chấm dứt. Tối hôm đó, tôi ra lệnh cho Luther không bao giờ được tới
Aurora nữa nếu không sẽ xảy ra chuyện. Nhưng anh ta ngoan cố không
nghe. Do đó khoảng một, hai, tuần sau, tôi yêu cầu anh ta không được vẽ
Nola nữa. Chúng tôi cãi nhau nảy lửa. Hôm đó là thứ Sáu ngày 29 tháng
Tám năm 1975. Luther nói không muốn làm việc cho tôi nữa, rồi sập cửa
bỏ đi. Tôi nghĩ anh ta mất bình tĩnh nên hành động như vậy và sẽ quay lại.
Hôm sau, tức là vào cái ngày 30 tháng Tám năm 1975 đáng nhớ đó, tôi đi
lo công chuyện, khi trở về thấy Luther không có nhà, tôi có linh cảm vô
cùng kì cục. Tôi đi tìm anh ta. Tôi lái xe ra đường Aurora, lúc đó chắc
khoảng 20 giờ. Trên đường, tôi gặp cả một đội cảnh sát. Khi tới thành phố,
tôi còn bắt gặp cả một đám đông: mọi người nói Nola đã biến mất. Tôi hỏi
địa chỉ nhà gia đình Kellergan, nhưng thật ra chỉ cần bám theo đoàn người
hiểu kì và xe cảnh sát là tới nơi. Tôi dừng lại một lúc trước ngôi nhà, không
tin được mọi chuyện, ngắm nhìn nơi chốn cô bé dễ thương tốt bụng đã
sống. Ngôi nhà nhỏ yên tĩnh bằng gỗ ép màu trắng, có một chiếc xích đu
buộc dưới tán cây sơri rậm rạp. Khi màn đêm buông xuống, tôi mới về tới
Concord, đi thẳng vào phòng Luther xem anh ta có ở đó không, nhưng hiển
nhiên là chẳng có ai. Chỉ có bức tranh Nola nhìn tôi chằm chằm. Bức vẻ đã
hoàn thiện. Tôi gỡ xuống, mang sang xưởng vẽ. Bức tranh vẫn cứ năm
nguyên chỗ đó bấy lâu. Suốt đêm đó tôi đợi Luther về, nhưng vô ích. Hôm
sau, bố anh ta gọi điện cho tôi: ông ta cũng đang tìm con trai mình. Tôi
thông báo anh ta đã bỏ đi cách đây hai ngày và không nói thêm gì. Mà tôi
cũng chẳng nói với ai. Tôi giữ im lặng. Bởi vì tố cáo Luther là tội phạm
trong vụ Nola mất tích cũng đồng nghĩa với việc tố cáo chính tôi. Suốt ba
tuần tiếp theo, tôi rình bóng của Luther; ngày nào cũng đi tìm. Cho tới tận
khi bố anh ta thông báo anh ta đã chết vì tai nạn xe hơi trên đường.

– Ý ông có phải chính Luther Caleb là kẻ đã giết Nola phải không?

Gahalowood hỏi.

Stern gật đầu.
– Vâng, thưa trung sĩ. Ba mươi ba năm nay tôi nghĩ thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.